🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lâm Dị lập tức nhảy xuống chiếc giường hẹp, bệnh nhân 203 vẫn chưa tỉnh lại, cậu nhìn về phía trước cửa phòng bệnh, chỉ thấy một luồng sáng xanh nhàn nhạt xuyên qua khe hở dưới cửa.



Sứa lược có xúc tu ánh màu cầu vồng, khi loài sinh vật này săn mồi, nó sẽ dùng các xúc tu có răng cưa để quấn lấy con mồi rồi cắt đứt một miếng thịt to đùng trên người chúng.



Mà bây giờ những chiếc xúc tu ấy đang dần dần chui vào từ dưới khe hở dưới cửa.



Lâm Dị lùi lại vài bước, tập trung nhìn những chiếc xúc tu đang vươn vào kia, may mà mấy chiếc xúc tu này không quá dài, chưa thể hoàn toàn chui vào trong phòng bệnh được.



Nó chỉ vào được một nửa, sử dụng dây thần kinh cảm giác để dò xét mọi nơi trong không gian.



Lâm Dị nhìn chằm chằm vào những chiếc xúc tu này.



Nếu Thời Toàn xuất hiện ở phòng 203 để săn mồi...



Vậy cô ta muốn ăn ai? Nói cách khác, đối tượng mà cô ta có thể ăn là ai?



Là bệnh nhân 203 hay cậu?



NPC chỉ có thể giết người vào ban đêm, chỉ khi những người tham gia vi phạm quy tắc tử vong. Nhưng bây giờ Thời Toàn có được coi là NPC không? Cô ta đã chết nhưng lại chưa chết hoàn toàn, cơ thể của cô ta vẫn còn sống. Lúc Lâm Dị đưa bánh mì cho cô ta, nhận thấy cô vẫn còn hơi thở.



Người tham gia không thể giết người tham gia, cũng không thể giết NPC được, nhưng Thời Toàn vẫn được coi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lai-danh-sap-cau-chuyen-kinh-di-trong-truong-roi/3601594/chuong-62.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tôi Lại Đánh Sập Câu Chuyện Kinh Dị Trong Trường Rồi
Chương 62: Quái vật 16-8
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.