"Là gì cơ?" Lâm Dị hỏi.
Tần Châu quay đầu nhìn cậu: "Bình hoa."
"Bình hoa á?" Lâm Dị có chút nghi hoặc, thứ kia sao có thể là bình hoa được, rõ ràng nó có tay mà.
Cậu đột nhiên dừng lại, sau đó nhìn chằm chằm Tần Châu nói, vẻ mặt không thể tin nổi: "Lẽ nào..."
Tần Châu gật đầu nói: "Chính là thứ em đang nghĩ đấy."
Lâm Dị không ngồi trên giường nữa, chạy tới phía tấm rèm. Tần Châu nhường chỗ cho cậu, Lâm Dị vén một góc rèm lên rồi nhìn ra bên ngoài.
Có một căn nhà trệt nhỏ bên ngoài tòa chung cư, căn nhà trệt đó trông cũng không trang hoàng lộng lẫy lắm, nhìn giống rạp xiếc đã được cải tạo lại thì đúng hơn.
Dưới mái hiên của căn nhà trệt còn treo một tấm băng rôn rách nát, dòng chữ trên đó có thể lờ mờ thấy được: "Lều quý hiếm – Bình hoa Cô nương, một lần xem 20".
Bình hoa Cô nương là gì, chính là nhốt một đứa trẻ sơ sinh vào trong bình hoa, sau đó dùng loại thức ăn đặc biệt khiến cho toàn thân nó mềm mại, để đứa bé có thể chui vừa vào trong chiếc bình, chỉ để lại một cái đầu bên ngoài.
Căn nhà trệt dột nát, có thể nhìn thấy những chiếc bình bên trong qua các ô cửa sổ của căn nhà trệt. Chiếc bình cao bằng nửa người, thứ mà Lâm Dị đã đánh nhau đêm qua hẳn là thứ nằm bên trong chiếc bình, đầu của nó ở ngay miệng bình.
Thị lực của Lâm Dị rất tốt, có thể nhìn xa hơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lai-danh-sap-cau-chuyen-kinh-di-trong-truong-roi/3601546/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.