Đại Bảo vốn còn vui mừng vừa nghe nói như vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời suy sụp. 
Cậu bé mím môi nhỏ, giãy dụa muốn xuống, không vui chạy đi. 
“Hả, thằng bé sao thế?” Cố Thâm có chút không hiểu. 
Hắn đi tới bàn đối diện Lý Ngọc Lan ngồi xuống. 
“Ăn mì đi.” Lý Ngọc Lan nói. 
Cố Thâm cầm đũa lên ăn, khỏi nói bây giờ anh thật sự đói bụng. 
Lý Ngọc Lan liếc anh một cái, có ý nghĩ dời đi ánh mắt, không định nói chuyện. 
Cố Thâm vừa ăn mì, vừa yên lặng quan sát mặt cô. 
Bầu không khí này, hình như có chút không đúng nhỉ? * 
Cố Thâm giải quyết xong một bát mì, cách đèn điện trên đỉnh đầu, cẩn thận nhìn Lý Ngọc Lan một cái. 
Ừm, cảm nhận của anh không sai, vợ anh đang không vui. 
Cố Thâm chỉ cho rằng là bởi vì lần này mình đi ra ngoài quá lâu, tự giác có chút thiệt thòi. 
Suy nghĩ một chút, anh xách cái túi da rắn kia tới, hơn nữa còn vẫy vẫy tay với Đại Bảo: “Đại Bảo lại đây.” 
Đại Bảo nhìn Cố Thâm một cái, bĩu môi nhỏ nhắn. 
Bây giờ sự hưng phấn khi nhìn thấy ba đã qua, vừa rồi Cố Thâm hỏi cậu bé có bảo vệ mẹ tốt hay không, Đại Bảo cảm thấy rất ấm ức. 
Nhóc con cố gắng bảo vệ mẹ mình, nhưng bản thân còn quá nhỏ. 
Mấy ngày nay vẫn có người không có ý tốt đến cửa, nhưng cậu bé không có biện pháp đuổi bọn họ đi! 
Đến mức có chút oán giận ba sao ba còn không trở về bảo vệ mẹ. 
Cố Thâm thấy Đại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-vo-cu-phao-hoi-trong-truyen/4388663/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.