“Mẹ, chúng ta đến nhà bác làm gì?” Trí nhớ của Đại Bảo rất tốt, lập tức nhận ra đây là nhà của bác cả Cố Khang, nghiêng đầu tò mò hỏi Lý Ngọc Lan.
Lý Ngọc Lan sờ sờ đầu Đại Bảo, nói: “Mẹ tìm bác gái con có chút việc.”
Lúc đi tới cửa đại viện, Lý Ngọc Lan suy nghĩ một chút, lại mua một rương đồ uống mà đứa nhỏ thích uống, lúc này mới đi vào bên trong.
Đại Bảo nhìn thấy trong tay mẹ cầm nhiều đồ như vậy, hiểu chuyện muốn giúp bà chia sẻ, nhưng cánh tay nhỏ bé của cậu bé làm sao mà cầm nổi.
Lý Ngọc Lan chỉ có thể bảo nhóc con cầm phần nhẹ hơn, hai mẹ con lúc này mới lên lầu ba, gõ cửa một hộ gia đình.
“Tới đây, ai thế?” Có một tiếng người phụ nữ chạy đến mở cửa trong cửa.
“Chị dâu, là em.” Lý Ngọc Lan nhìn người trong cửa, cười chào hỏi, Đại Bảo cũng ngoan ngoãn kêu một tiếng: “Bác ạ.”
Người phụ nữ tóc ngắn đứng trong cánh cửa này chính là Tôn Nhã Tĩnh, chị dâu của Lý Ngọc Lan.
Anh trai của Cố Thâm là Cố Khang, một tiểu cán bộ trong cơ quan huyện, Cố Khang và Tôn Nhã Tĩnh là bạn học đại học, sau khi làm việc liền kết hôn.
Tôn Nhã Tĩnh làm việc ở phòng giáo dục, hiện tại bọn họ có thể ở trong đại viện địa ủy này cũng là bởi vì cha Tôn Nhã Tĩnh.
Lý Ngọc Lan và Tôn Nhã Tĩnh không có xung đột lợi ích gì, quan hệ cũng được, bình thường lúc gặp mặt có thể nói mấy câu.
Nhưng thật ra nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-vo-cu-phao-hoi-trong-truyen/4388658/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.