Tiền Phượng Anh tuy rằng rất chướng mắt tính cách của Vương Ngân Liên, ghét bỏ bà ta trọng nam khinh nữ không biết xấu hổ, nhưng lúc nên chiếm tiện nghi thì cũng không nương tay, hôn sự lúc trước của Lý Ngọc Mai, nhà Tiền Phượng Anh còn nhận được không ít chỗ tốt.
Dù sao cũng rất dối trá.
Giống như loại này, người một nhà Tiền Phượng Anh không ít lần nói thế.
Lúc này thấy bà ta còn dám nói thế, Lý Ngọc Lan đều nghe phiền, trực tiếp cắt ngang cô: “Được rồi, bác gái, lời này bác nói không chán, nhưng cháu đều nghe chán rồi. Bác cả đúng là giúp đỡ ba cháu đấy, nhưng nhiều năm như vậy các người cũng chiếm được không ít chỗ tốt từ nhà chúng tôi chứ? Tôi nghĩ, bác nên biết rõ hơn cháu gái như tôi, phải không?”
Tiền Phượng Anh từ trước đến nay ở nhà mẹ đẻ Lý Ngọc Lan khoa tay múa chân quen rồi, đã bao giờ bị người ta không lưu tình bốp chát như vậy.
Nhất thời, mặt cô vừa xanh vừa trắng, lại không dám tiếp nhận cái này, chỉ có thể cứng rắn chuyển đề tài: “Được rồi, bác cũng không nói nhảm nữa, đứa nhỏ trong bụng cháu không thể giữ lại.”
Lý Ngọc Lan nghe nói như vậy khẽ chửi một tiếng, ngược lại không quá bất ngờ.
Chỉ là có một vấn đề lại không thể không hỏi, cố kỵ bên ngoài còn có người, Lý Ngọc Lan nhẹ giọng hỏi:
“Bác cả, sao bác lại biết cháu có thai?”
Vấn đề này cô suy nghĩ thật lâu cũng không nghĩ ra.
Rõ ràng chuyện mang thai bị cô giấu kín, ngoại trừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-vo-cu-phao-hoi-trong-truyen/4388654/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.