Hai người một trước một sau đi tới chiếc giường gỗ đắt giá chạm trổ tinh tế kia của Chu Tường, không ai nói chuyện mà ngồi lên, anh nhìn tôi liếc, tôi nhìn anh lại liếc, toát ra bầu không xấu hổ của cô dâu mới về nhà chồng.
Nhưng mà Tiêu Ảnh đã từng thấy chứng minh thư của Chu Tường, cũng biết Chu Tường năm nay đã ba mươi tuổi, nghĩ thầm, ngài Chu cách vách này không thể không có kinh nghiệm gì được.
Cho nên cậu không có chủ động.
Vừa hay Chu Tường cũng cảm thấy Tiêu Ảnh là một người nhiệt tình như lửa, dường như chỉ cần một giây thôi đã có thể khiến người ta bỏng rát, lại còn yêu mình điên cuồng, chắc chắn chỉ cần mình ngồi cạnh thì đối phương sẽ không kịp chờ đợi mà nhào lên.
Cho nên hắn không có chủ động.
Cứ như vậy, hai người đều ôm ý nghĩ đối phương sẽ chủ động trước, lòng trông mong mà chờ đợi.
“Vu Phong?” Chu Tường chờ mãi vẫn không thấy thanh niên cách vách giở trò gì với mình, hắn cảm thấy rất dày vò: “Sao em không nói câu nào?”
Dù sao Tiêu Ảnh cũng uống chút rượu, sau khi tắm rửa xong ngồi xuống giường liền cảm thấy hơi mệt.
Cũng may Chu Tường lên tiếng khiến cậu tỉnh táo lại, quay đầu im lặng nhìn ngài Chu ngũ quan tuấn mỹ bức người, không thể không thừa nhận người đàn ông này ngoại trừ hơi xấu tính thì còn lại đều rất hợp khẩu vị của mình.
“Đã muộn vậy rồi còn phải nói gì sao?” Tiêu Ảnh nhỏ giọng lầm bầm, âm thanh gợi cảm của tuổi trẻ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-the-than-khong-co-tinh-cam/1322264/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.