Dương Liễu Thiên không hề quan tâm đến sự sống chết của những người bình thường này!
Tôi nói: "Dương Liễu Thiên, nói cho ông một bí mật".
"Sự phát triển các loại công nghệ khác nhau trong Tiên giới nhanh gấp nhiều lần so với con người".
"Tuy nhiên, Tiên giới chưa bao giờ nghiên cứu vũ khí có lực sát thương cực mạnh, ông có biết tại sao không?"
Dương Liễu Thiên hét lên: "Đừng nhiều lời".
"Giết chúng!"
Dương Liễu Thiên đã hạ lệnh, ông ta không muốn nói nhảm với chúng tôi mà chỉ muốn giết chúng tôi.
Ngay sau đó, từ trên máy bay bắn ra ba quả đạn, tôi khẽ đưa tay phải ra, mở lòng bàn tay và đẩy về hướng đạn bay.
Quả đạn dừng lại ở vị trí cách lòng bàn tay tôi năm sáu mét, sau đó, vỏ đạn bắt đầu biến hình và tróc ra, thuốc nổ, dây điện và nhiều thứ bên trong đều tản ra, biến thành vụn nát rồi rơi xuống bên cạnh tôi. .
Quả đạn khủng khiếp như vậy nhưng trong tay tôi, nó chỉ giống như một món đồ chơi.
“Làm sao… làm sao có thể như vậy!”, Dương Liễu Thiên thấy vậy thì không thể tin được, nói: “Trương Sơn Thành, đây là loại sức mạnh gì?"
"Sức mạnh của một người tu luyện không thể ngăn cản sức mạnh của vũ khí nóng!"
"Rốt cuộc cậu đã làm thế nào?"
Tất cả mọi người đều vô cùng khiếp sợ, họ đều nghĩ tôi sẽ bị đạn nổ chết, không ngờ là tôi đã chơi đùa ba quả đạn trong tay mà không hề bị thương!
Tôi thản nhiên nói: "Vừa nãy tôi chưa nói xong. Đây là sức mạnh của tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1752198/chuong-562.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.