Chương trước
Chương sau
“Khoan hồng một chút?”, sắc mặt của người khu ma lạnh băng: “Nếu không bắt bố con Lữ Vô Thiện chịu trừng phạt, chúng tôi làm sao ăn nói với gia đình của người đã chết? Làm sao xứng đáng với chức trách của chúng tôi?”
“Mạng con gái Lữ Vô Thiện là mạng người, ông ta giết nhiều người như vậy không phải là mạng người sao?”
“Trương Sơn Thành, nếu Lữ Vô Thiện giết người phụ nữ của cậu để cứu chữa cho con gái ông ta, cậu sẽ làm thế nào? Cậu sẽ giúp đỡ ông ta? Cậu không trả thù?”
“Cậu làm vậy không phải là lương thiện, mà là ngu xuẩn!”
Không phải là lương thiện? Mà là ngu xuẩn?
Tôi hét to: “Khi vợ của Lữ Vô Thiện chưa xảy ra chuyện, ông ta là một người rất lương thiện, chín đời nhà ông ta làm nghề y, đặt tên là Thiện!”
“Bởi sự dửng dưng của người đời, sự vô tình của Cục điều tra hiện tượng huyền bí, chính tất cả những thứ đó đã tạo thành kết cục như bây giờ!”
“Người sai không phải Lữ Vô Thiện!”
“Lữ Vô Thiện đã quay đầu, vì sao không cho ông ta một cơ hội?”
“Đạo Phật có câu buông đao đồ tể, lập tức thành Phật, bây giờ bố con Lữ Vô Thiện đã buông đao xuống, vì sao cứ phải giết họ cho bằng được?”
Người khu ma đó lạnh lùng nói: “Còn một câu khác là diệt cỏ tận gốc, loại bỏ mầm họa, thiện ác của ông ta không do Trương Sơn Thành cậu phán xét”.
“Giết bố con họ đi!”, người khu ma ra lệnh.
Một người cầm dao găm chuẩn bị cắt qua cổ Lữ Tuệ San.
“Đừng!!”
Lữ Vô Thiện hét lớn một tiếng, hai chân đạp mặt đất, người phóng đi như đạn pháo…
Ánh sáng máu vô tận bùng lên từ trên người ông ta, phá hỏng luôn chiếc còng đeo trên cổ tay. Lữ Vô Thiện lao đến trước mặt con gái, đấm mạnh vào ngực của người kia.
Người kia kêu thảm một tiếng, ngã xuống đất.
Trong tay Lữ Vô Thiện lóe lên sức mạnh ngũ sắc, chính sức mạnh ấy đã phá hỏng còng tay.
Ông ta lấy sức mạnh từ đâu ra?
Lữ Vô Thiện cũng trả giá nghiêm trọng, liên tục phun ra hai ngụm máu.
“Bố…”, Lữ Tuệ San nước mắt giàn giụa, nhào vào lòng Lữ Vô Thiện, đau khổ không thôi.
Người khu ma bên trái nói: “Không tệ, phản công trước khi chết à? Không ngờ ông vẫn còn lực bộc phát mạnh như vậy”.
“Lữ Vô Thiện, ông đã kiệt sức rồi, để tôi tiễn ông đi một đoạn”.
Tôi tiến tới phía trước, hét lớn: “Các người không thể khoan dung thả họ đi sao!”
Tôi chưa bao giờ chứng kiến cảnh tượng đáng sợ như vậy, chưa bao giờ trải qua sự việc nào phức tạp đến vậy, cũng chưa bao giờ trải qua những trận chém giết thế này, tôi không thể mở to mắt nhìn Lữ Vô Thiện và Lữ Tuệ San bị giết…
Người khu ma lạnh lùng nói: “Trương Sơn Thành, cậu đúng là không chịu tỉnh ngộ, cậu còn không tránh ra, tôi sẽ giết luôn cả cậu!”
Mộc Dịch đi tới, vội nói: “Sơn Thành, anh mau tránh ra, chuyện ở đây anh đừng can thiệp vào, anh cũng không thể can thiệp được đâu”.
Tôi không tránh, người khu ma kia thuận tay đánh một gậy về phía tôi.
Tôi bị đánh lùi về sau ba, bốn bước, va vào chiếc xe ở đằng sau, máu lập tức trào lên, ọc ra miệng.
Mộc Dịch sốt sắng nói: “Tiền bối, đừng làm Sơn Thành bị thương”.
Người khu ma lạnh lùng nói: “Cho cậu ta cơ hội nhiều rồi, thế mà cậu ta vẫn không chịu tỉnh ngộ, còn muốn chúng ta tha cho thứ bào thai quỷ này!”
“Tôi muốn xem xem cậu ta có năng lực gì!”
Tôi lau vết máu bên khóe miệng, nói: “Tôi không có năng lực gì, tôi biết quy tắc của Cục điều tra hiện tượng huyền bí các người, các người không thể thả Lữ Tuệ San ra sao?”
“Lẽ nào chuyện năm đó Cục điều tra hiện tượng huyền bí các người không có trách nhiệm?”
“Nếu các người giúp Lữ Vô Thiện, ông ta sẽ đi khắp nơi giết người để cứu con gái hay sao?”
Người khu ma kia khinh thường nhìn tôi: “Trương Sơn Thành, mấy lần tôi không giết cậu là vì tôi biết cậu đã cứu những người phụ nữ kia, cậu là người tốt, người lương thiện”.
“Nếu cậu cứ khiêu chiến giới hạn của tôi, tôi chỉ đành… tiễn cậu về trời!”
Chốc lát sau, người khu ma ép sát tôi từng bước một, sát ý dâng tràn khắp người.
Mộc Dịch vội vàng đi tới trước mặt tôi, ngăn cản người khu ma: “Tiền bối Lục, Sơn Thành không phải người xấu, anh ta cũng chỉ nhất thời bị Lữ Vô Thiện mê hoặc mà thôi, nhất định là anh ta đã trúng tà thuật”.
Người khu ma nói: “Tên nhóc này vô cùng tỉnh táo, vốn dĩ không bị trúng tà thuật gì hết”.
Lúc này Lữ Tuệ San mới mở miệng: “Người của Cục điều tra hiện tượng huyền bí là một đám ngụy quân tử máu lạnh, mất nhân tính. Trương Sơn Thành, cậu đã tận tình tận nghĩa với tôi rồi, tôi vô cùng cảm ơn cậu”.
“Cậu đi đi, đừng quan tâm đến chúng tôi nữa”.
Lữ Vô Thiện nhìn tôi với vẻ mặt nghiêm nghị: “Sơn Thành, cậu yên tâm, có tôi ở đây, hôm nay tôi có phải liều cái mạng già này cũng sẽ giúp cậu và Tuệ San rời đi an toàn!”
Lẽ nào Lữ Vô Thiện còn con bài gì đó?
Người khu ma bên trái cười lạnh: “Ồ? Lữ Vô Thiện, ông chỉ còn lại nửa cái mạng, ông có năng lực gì mà chống lại chúng tôi?”
“Anh sẽ biết nhanh thôi!”
Trong tay phải của Lữ Vô Thiện xuất hiện một viên đá ngũ sắc, tỏa ra sức mạnh ngũ sắc vô cùng mạnh mẽ.
Vừa rồi, chính sức mạnh của viên đá quý này đã phá hỏng còng tay của Cục điều tra hiện tượng huyền bí, tôi cảm thấy sức mạnh ấy có vẻ quen quen.
“Sức mạnh đó…”, tiên nữ Thanh Thủy nói: “Sức mạnh ngũ hành đó là từ viên đá Ngũ Hành mà ngươi đã giao dịch với Lữ Vô Thiện. Lữ Vô Thiện đã kích hoạt sức mạnh của đá Ngũ Hành”.
“Lữ Vô Thiện đang liều mạng, thực lực của ông ta không đủ để kích hoạt toàn bộ sức mạnh của đá Ngũ Hành… Trừ khi là tiêu hao máu của bản thân và lực tinh thần rất lớn…”
“Kết cục sẽ là thần hồn tan vỡ, hóa thành mây khói, ngay cả cơ hội đầu thai chuyển thế cũng không có, cuối cùng sẽ tan biến hoàn toàn...”
Lữ Vô Thiện làm như vậy thì khi ông ta chết sẽ tan biến hoàn toàn, ngay cả linh hồn cũng sẽ vỡ tan.
Ông ta thật sự đang liều mạng, không để lại bất cứ đường lui nào cho mình!
Cả người Lữ Vô Thiện được ánh sáng máu bao bọc, khí thế ngút trời, sức ép mạnh mẽ khiến tất mọi người ở đây đều khiếp sợ.
Lữ Vô Thiện hét lớn: “Các người muốn giết tôi, tôi sẽ kéo tất cả các người chết chung!”
“Sức mạnh ngũ hành!”, người khu ma bên trái kinh hãi thốt lên: “Đây… đây không phải sức mạnh ngũ hành bình thường, sức mạnh Thánh Quang trong cơ thể tôi đang dao động…”
Người khu ma bên phải cũng khiếp sợ không thôi: “Tôi cũng vậy, máu trong cơ thể tôi cũng đang vận chuyển nhanh chóng, Thánh Quang như muốn lao ra khỏi cơ thể, không thể khống chế…”
“Lẽ nào…”
Hai người khu ma đột nhiên tỏ ra phấn khởi, người khu ma bên trái hét lớn: “Lữ Vô Thiện, sức mạnh của ông ở đâu ra? Đá Ngũ Hành trên người ông có được từ đâu?”
Tình huống gì đây?
Tiên nữ Thanh Thủy đột nhiên lên tiếng: “Hỏng rồi, sức mạnh này phát ra từ đá Ngũ Hành do Mạc Vũ dùng thánh vật của Bạch Long Sơn là đá Nữ Oa cải tạo nên, bên trong có chứa sức mạnh của thánh vật Bạch Long Sơn”.
“Người khác đương nhiên không nhận ra sức mạnh của đá Ngũ Hành này liên quan đến thánh vật của Bạch Long Sơn, nhưng người của Đạo Hội, những người thuộc cảnh giới người khu ma trở lên đều đã tu luyện công pháp riêng của Đạo Hội… Thánh Quang”.
“Sức mạnh của Thánh Quang và sức mạnh của đá Nữ Oa hô ứng với nhau, là sức mạnh ngũ hành chuyển hóa thành sức mạnh âm dương, có quan hệ vô cùng phức tạp. Bây giờ bọn họ đã cảm nhận được!”
Tôi lập tức cảm thấy chuyện không ổn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.