“Khoan hồng một chút?”, sắc mặt của người khu ma lạnh băng: “Nếu không bắt bố con Lữ Vô Thiện chịu trừng phạt, chúng tôi làm sao ăn nói với gia đình của người đã chết? Làm sao xứng đáng với chức trách của chúng tôi?”
“Mạng con gái Lữ Vô Thiện là mạng người, ông ta giết nhiều người như vậy không phải là mạng người sao?”
“Trương Sơn Thành, nếu Lữ Vô Thiện giết người phụ nữ của cậu để cứu chữa cho con gái ông ta, cậu sẽ làm thế nào? Cậu sẽ giúp đỡ ông ta? Cậu không trả thù?”
“Cậu làm vậy không phải là lương thiện, mà là ngu xuẩn!”
Không phải là lương thiện? Mà là ngu xuẩn?
Tôi hét to: “Khi vợ của Lữ Vô Thiện chưa xảy ra chuyện, ông ta là một người rất lương thiện, chín đời nhà ông ta làm nghề y, đặt tên là Thiện!”
“Bởi sự dửng dưng của người đời, sự vô tình của Cục điều tra hiện tượng huyền bí, chính tất cả những thứ đó đã tạo thành kết cục như bây giờ!”
“Người sai không phải Lữ Vô Thiện!”
“Lữ Vô Thiện đã quay đầu, vì sao không cho ông ta một cơ hội?”
“Đạo Phật có câu buông đao đồ tể, lập tức thành Phật, bây giờ bố con Lữ Vô Thiện đã buông đao xuống, vì sao cứ phải giết họ cho bằng được?”
Người khu ma đó lạnh lùng nói: “Còn một câu khác là diệt cỏ tận gốc, loại bỏ mầm họa, thiện ác của ông ta không do Trương Sơn Thành cậu phán xét”.
“Giết bố con họ đi!”, người khu ma ra lệnh.
Một người cầm dao găm chuẩn bị cắt qua cổ Lữ Tuệ San.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1752155/chuong-519.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.