Tôi tức giận nói: "Ông chỉ quan tâm đến sự sống chết của con gái mình, còn sự sống chết của những người khác chẳng là gì sao?"
"Ông hút vận khí của tòa cao ốc Long Đằng để nuôi những bào thai quỷ!"
"Mười năm trước, các người cũng dùng cách tương tự đã giết chết biết bao nhiêu người! Còn tất cả những người biết chuyện này ngoại trừ Âu Dương Bác ra thì ông đều giết sạch!"
"Các người là đồ ác quỷ, đồ táng tận lương tâm, nuôi bào thai quỷ đi khắp nơi hại người khác. Vì con gái của ông mà ông đã giết chết bao nhiêu người!"
Từ nãy Trần Quân vẫn giữ yên lặng, lúc này đột nhiên nổi giận đùng đùng: "Trương Sơn Thành, cậu biết cái gì? Cậu có tư trách gì nói người khác?"
"Cậu có biết tại sao con gái của chủ tịch Lữ lại biến thành nửa người nửa quỷ không?"
"Cậu có biết chủ tịch Lữ khi còn nhỏ là ai không?"
"Cậu có hiểu hết nỗi đau mà chủ tịch Lữ phải chịu đựng không?"
"Trương Sơn Thành, cậu chẳng biết gì cả, lúc nào cũng tự cao tự đại, luôn cho rằng chúng tôi là ác quỷ, luôn tưởng rằng ông ta chính trực, thật là nực cười!"
“Được rồi", Lữ Siêu rất bình tĩnh, nói: “Trần Quân, đừng tức giận nữa, cứ để chính miệng tôi kể cho Trương Sơn Thành nghe những chuyện này đi".
“Vậy thì giải thích đi, tôi đang chăm chú lắng nghe đây!”, tôi thật sự không tin Lữ Vô Thiện có nỗi khổ tâm gì, nếu bây giờ bọn họ không làm gì tôi, nhất định phải có âm mưu khác.
"Trương Sơn Thành, thật ra ...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1752142/chuong-506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.