Vẻ mặt của tôi trở nên nghiêm nghị: "Chú Âu Dương, chúng ta phải dừng tất cả chuyện này lại, bây giờ vẫn còn kịp".
"Những cô gái trong câu lạc bộ đều vô tội, không thể để họ chết vô ích được, không thể để họ trở thành công cụ của chủ tịch Lữ".
"Hơn nữa, mười hai năm trước, tất cả những người biết sự thật chuyện này đều chết. Chỉ có chú còn sống. Lúc đó, vợ chồng chú vẫn chưa ly hôn, chắc chắn là ông ta nể mặt vợ chú nên mới tha cho chú".
"Nhưng tình hình bây giờ đã khác. Chú và vợ đã ly hôn, không liên quan gì đến chú nữa. Tôi lo rằng chủ tịch Lữ sẽ giết chú sau khi hoàn thành kế hoạch này".
Âu Dương Bác nghe vậy vẻ mặt có chút đáng sợ: "Sơn Thành, lời cậu nói rất đúng. Hồi đó tôi không chết, quả thật có liên quan đến vợ tôi. Chính nhờ vợ tôi mà tôi mới sống sót".
"Nhưng bây giờ tôi không còn lựa chọn nào khác, chủ tịch Lữ còn nói chỉ cần tôi ngoan ngoãn hợp tác và cùng hội cùng thuyền với ông ta, ông ta sẽ không bao giờ động đến tôi".
“Chủ tịch Lữ cũng cam đoan với tôi rằng, chuyện lần trước đã có hơn bốn mươi cô gái chết vì vắc-xin chưa hoàn thiện. Lần này, vắc-xin của ông ta do công ty của họ nghiên cứu chế tạo đã có bước đột phá rất lớn, sẽ không có ai chết cả ”.
"Tôi không có bất cứ năng lực nào chống lại chủ tịch Lữ, tôi cũng không dám. Tôi lo nhất là họ sẽ hại Tiểu Nhiễm và những người xung quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1752124/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.