Chương trước
Chương sau
Tôi ở cùng Quách Hương trong phòng, cơ thể cô ta vẫn còn rất yếu, tôi đã nói với cô ta không cần đi làm mấy ngày này, hãy nghỉ phép để nghỉ ngơi cho tốt.
Tôi dặn cô ta không được nói cho ai biết chuyện xảy ra tối nay.
Quách Hương nhân cơ hội này để đòi tiền tôi, giống như một khoản phí “bịt miệng”, tôi lại chuyển tiền cho cô ta.
Bảy giờ ba mươi phút tối, tôi đến câu lạc bộ.

Tôi tình cờ nhìn thấy ông Phì ở quầy bar, ông Phì nhìn thấy tôi, lập tức chào hỏi và trò chuyện nhiệt tình với tôi.
Tôi yêu cầu ông Phì mở một phòng riêng nhỏ cho tôi, ông Phì đã sắp xếp hai em gái đứng đầu câu lạc bộ cùng hát với tôi.
Tôi muốn điều tra sự việc ở đây một cách bí mật, hát hò chỉ cho vui mà thôi.
Những cô gái mang đứng đầu câu lạc bộ là những người xinh đẹp nhất câu lạc bộ, cả dáng người lẫn ngoại hình đều là hạng nhất.

Sau khi hai cô gái bước vào, tôi sững sờ, không rời mắt nổi.
Cô bên trái nhỏ nhắn, có bộ ngực to, trông chỉ mới mười sáu, mười bảy tuổi, trang điểm nhẹ và ăn mặc như búp bê, có mái tóc xoăn gợn sóng màu nâu mạ, váy hồng, tất trắng và giày đen. Cô ta làm tôi nhớ đến nhân vật công chúa những câu chuyện cổ tích.
Người đẹp bên phải có dáng người cao, để tóc dài chạm vai, cô ta mặc một chiếc váy ngắn màu đen gợi cảm, hở rốn, tất lưới và đi đôi giày cao gót tôn lên đường nét tinh tế. Cô ta trông như một nữ hoàng lạnh lùng, kiêu kỳ trong từng bước đi.
Hai cô gái này hoàn toàn khác nhau về tính cách, khí chất, cách ăn mặc, trái ngược nhau nhưng lại mang đến những trải nghiệm vô cùng thú vị.
Hai người này là hai cô gái đứng hàng đầu của câu lạc bộ, tên là Công chúa Bạch Tuyết và Nữ hoàng quyến rũ!
Ngoại hình và khí chất của hai người không thua gì các minh tinh.
Giá của các những cô gái đứng đầu sẽ gấp mười đến năm mươi lần những cô gái bình thường, hơn nữa không đi diễn trên sàn, mà chỉ đi uống rượu, tán gẫu, ca hát, chỉ có thể sờ soạng, không được ngủ.
Nhưng nếu được gặp những ông lớn thực sự có tiền, hoàn toàn có thể đưa những cô gái này đi.
Hai cô gái lần lượt ngồi cạnh tôi, bắt đầu hát và uống rượu với tôi.
Họ không giống như những cô gái mời rượu khác, lúc nào cũng lao lên, cọ vào người, hai cô gái này rất có quy tắc.
Giọng nói của Công chúa Bạch Tuyết như một đứa trẻ chưa lớn, ngây thơ đáng yêu, giọng nói ngọt ngào, từng nụ cười, từng cử chỉ dưới ánh đèn mờ ảo sẽ khiến người ta thần hồn điên đảo, khiến người ta không thể không yêu thương, che chở cho cô ta.
Còn Nữ hoàng quyến rũ lại có một khí chất cao ngạo, lạnh lùng khiến người ta không khỏi muốn chinh phục, muốn lập tức đè cô ta xuống, hung hăng chinh phục.
Tôi biết cả hai đều ăn mặc đặc biệt, trang điểm cũng rất đặc biệt để mê hoặc đàn ông
Tôi đưa cho hai cô gái bao lì xì năm nghìn tệ, dù sao người ta cũng là những cô gái hàng đầu của câu lạc bộ, giá gọi ít nhất cũng phải ba nghìn tệ.
Chúng tôi bắt đầu uống rượu, trò chuyện và ca hát.
Cả hai thay phiên nhau nâng ly chúc mừng tôi, muốn chuốc tôi say. Thông thường, cách một người phụ nữ dụ dỗ một người đàn ông là dùng sự quyến rũ của mình làm cho anh ta say đắm, sau đó đòi tiền, như thế dễ hơn nhiều.
Những cô gái làm việc trong câu lạc bộ nhiều chắc chắn tửu lượng rất tốt, hơn nữa, hai cô gái này còn thay phiên nhau “tấn công” tôi, tôi không say chút nào, hai người họ đã bắt đầu có chút bối rối.
Sau hơn nửa tiếng, hai cô gái đã uống tương đối nhiều rượu, năm phần tỉnh, năm phần say, tôi bắt đầu dò hỏi.
Tôi biết được ông chủ của câu lạc bộ là ông Hướng, có bốn chủ quản, tám giám đốc và hơn sáu mươi nhân viên phục vụ, phân công lao động rất rõ ràng. Ở đây có hơn ba trăm cô gái, tất cả đều từ mười tám đến ba mươi tuổi, tất nhiên có một số người nhỏ tuổi hơn, nhưng rất ít.
Một nửa số cô gái ở đây không tiếp khách, tất nhiên nếu đưa nhiều tiền thì họ cũng sẽ nhận lời.
Mỗi phòng hát đều có một buồng trong, có thể trực tiếp làm chuyện ấy trong đó hoặc lên tầng trên của câu lạc bộ để làm.
Làm việc ở đây, các cô gái càng xinh đẹp càng kiếm được nhiều tiền hơn.
Tôi nhìn thấy được dục vọng trần trụi trong đôi mắt của hai cô gái, tất cả sự dè dặt ban nãy đã biến mất, khi họ uống nhiều một chút, phía dưới đã ướt đẫm, rất muốn.
Giống như Quách Hương, họ rất cần đàn ông, hoặc thứ trong bụng họ cần dương khí của đàn ông!
Sau khi biết được những tình trạng này, tôi đã hỏi thăm tình hình một tuần trước, có gì bất thường xảy ra không.
Hai cô gái bày tỏ không hiểu câu hỏi của tôi, họ kéo tôi đi uống rượu, vì vậy tôi hỏi theo cách khác: "Một tuần trước, câu lạc bộ này không xảy ra chuyện gì kỳ lạ chứ".
"Hay là, lãnh đạo của các cô có ai thay đổi chức vị không?"
"Có lãnh đạo mới nào tiếp quản các cô không?"
Công chúa Bạch Tuyết ngồi bên trái dựa vào tôi, nói một cách buồn tẻ: "Anh Sơn Thành, quản lý cấp cao của bọn em không có gì thay đổi nhiều, vẫn là những lãnh đạo đó. À đúng rồi, một tuần trước, một số chị em đã đi tiêm vắc-xin".
"Chuyện này rất kỳ lạ."
Vắc-xin?
Nữ hoàng quyến rũ bên phải uống một hơi cạn sạch, bò lên đùi tôi, nước da đỏ bừng: "Bọn em hàng tháng đều đến bệnh viện kiểm tra sức khoẻ, rất nghiêm ngặt. Sức khoẻ của bọn em đều rất ổn. Không biết thứ vắc-xin ma quỷ đó là gì, nói là để ngăn ngừa bệnh AIDS".
"Điều kỳ lạ là sau cuộc khám sức khỏe đó, chỉ có một phần ba số cô gái được tiêm phòng, còn những người khác thì không".
"Tiêm thứ vắc-xin hỏng đó xong, hại bọn em bị đau bụng suốt đêm, hai ngày trước đều cảm thấy không khoẻ".
Công chúa Bạch Tuyết nói: "Đúng vậy, tất cả bọn em đều bị tiêu chảy và sốt. Bác sĩ cũng nói rằng đây là phản ứng bình thường sau khi tiêm vắc-xin".
"Khi đó, một số chị em hoảng sợ, nói rằng vắc-xin không phải để phòng bệnh AIDS mà là để truyền bệnh AIDS..."
Hai cô gái nói rất nhiều.
Lẽ nào vắc-xin có liên quan đến chuyện này?
Tôi hỏi: "Hai người đều đi tiêm vắc-xin đó?"

Hai người cho biết những người được tiêm đều dưới hai mươi lăm tuổi, có một trăm lẻ tám người được tiêm, hai người họ là những người tiêm vắc-xin đầu tiên.
Tôi suy nghĩ một hồi rồi nói: "Các cô gọi một người không tiêm qua đây cho tôi".
Hai cô gái đều không muốn, công chúa Bạch Tuyết dựa vào người tôi, nắm lấy tay tôi đặt lên ngực cô ta: "Anh Sơn Thành, ông Phì đã dặn dò bọn em rồi. Anh là bạn của ông Hướng, lần này, nhất định bắt bọn em phải chăm sóc anh thật tốt".
"Chẳng lẽ anh Sơn Thành không thích hai người bọn em sao, mà còn phải gọi những cô gái khác".
Nữ hoàng quyến rũ cũng vô cùng tủi thân: "Anh Sơn Thành, anh muốn chơi gì thì chơi, bọn em... bọn em có thể vừa chơi vừa uống, cứ chơi ở trong này là được, sẽ không có ai làm phiền chúng ta...”
Hóa ra cả hai tưởng tôi gọi cô gái khác đến vì cho rằng họ không chăm sóc tốt cho tôi.
Đôi mắt hai cô gái khép hờ, cả người đầy cám dỗ, dục vọng của tôi đột nhiên bị khơi dậy, nhưng hôm nay tôi đến đây là có việc, không phải để chơi gái.
Tôi bật cười, nói: "Đương nhiên là tôi thích hai cô rồi. Tôi cho mỗi cô mười nghìn tệ, hai cô gọi cho tôi một người chưa tiêm vắc-xin qua đây".
Sau khi nghe thấy tôi đưa tiền, cả hai liền đồng ý.
Nữ hoàng quyến rũ gọi điện thoại, một lúc sau có hai người đẹp bước vào, hai người đẹp này trông chừng hai mươi ba, hai mươi tư tuổi, trang điểm đậm để che giấu tuổi thật, có thể họ đã trên hai mươi lăm tuổi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.