Sau đó, tôi nói với đội trưởng Lưu: “Tôi thay quần áo trước, sau đó ông đưa tôi tới Cục Cảnh sát thành phố vậy”.
Đội trưởng Lưu không biết làm sao, đành lái xe đưa tôi đến Cục Cảnh sát thành phố.
Sau khi vào thành phố, đội trưởng Lưu lấy ra một chiếc còng, còng tay tôi lại, nói: “Tôi làm việc công, lần này to chuyện quá, xin hãy hiểu cho”.
Tôi cười đáp lại, tôi hiểu, đội trưởng Lưu cũng là làm việc theo lệnh.
Cục Cảnh sát thành phố là một tòa nhà sáu tầng đầy khí phách.
Đội trưởng Lưu dẫn tôi lên tầng ba, đến một khu làm việc.
Các cảnh sát đều đang bận bịu làm việc trước máy tính, còn có thể nhìn thấy vài người đeo còng tay đang ghi lời khai, có cả cặp vợ chồng đang cãi nhau, cảnh sát đang khuyên giải.
Xem ra làm cảnh sát cũng không dễ, vô cùng bận bịu.
Đội trưởng Lưu dẫn tôi đến trước mặt một thanh niên cảnh sát.
Đội trưởng Lưu báo cáo đơn giản, nói rằng bắt được tôi ở trong thôn của tôi.
Cảnh sát kia rất kinh ngạc: “Vụ án này rất quan trọng, thật là làm phiền đội trưởng Lưu”.
“Việc nên làm mà, đây là chức trách của tôi”, đội trưởng Lưu giao tôi cho cảnh sát, sau đó rời đi.
Cảnh sát kia không để ý đến tôi mà gọi cuộc điện thoại, chẳng bao lâu sau, một cảnh sát đi sang dẫn tôi đến phòng thẩm vấn.
Trong phòng thẩm vấn chỉ có một chiếc bàn, hai chiếc ghế, trên đỉnh đầu là đèn lờ mờ, trong góc có một chiếc camera.
Cảnh sát rời đi, một mình tôi ngồi đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1752077/chuong-441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.