Người dị năng cấp ba có sức mạnh ngang với Hoàng Tiểu Tinh, hơn nữa ở đây không chỉ có một người!
Tôi sao có thể chống lại họ đây?
Lần trước giết Hoàng Tiểu Tinh, Mạc Vũ, Lãnh Nguyệt và tôi hợp lực đối đầu trực diện với Hoàng Tiểu Tinh nhưng hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn, cuối cùng phải dùng kế sách mới giết được Hoàng Tiểu Tinh.
Tôi hét lên: "Anh là ai?"
“Lẽ nào mày không nhận ra sao?”, thanh niên cười: “Tao đến đây để giết mày!"
"Tuy nhiên, trước khi chết, hãy trả lời một vài câu hỏi của tao. Chỉ cần câu trả lời của mày làm tao hài lòng, tao có thể cho mày được chết toàn thây".
Thanh niên không có ý định giết người, hắn ta vẫn luôn nở nụ cười, nụ cười đó ẩn chứa sự nguy hiểm, nhất định hắn ta sẽ giết tôi!"
Tôi hét lên: "Ông chủ Trang, Lý Tam Quý và Trịnh Lệ Quyên đều do anh giết đúng không?"
"Đúng vậy”, thanh niên rất thản nhiên thừa nhận: “Đương nhiên là tao giết họ, không phải tao thì còn có thể là ai?"
"Những người đó đều vì mày mà chết. Chỉ cần mày không điều tra về miếng ngọc bội kia thì sẽ không có chuyện gì".
"Thật đáng tiếc ... mày vẫn đang điều tra".
"Các người rốt cuộc là ai?", tôi vô cùng hoảng sợ, hỏi: "Làm sao các người biết tôi đang điều tra chuyện này?"
Thanh niên cười nói: "Tất nhiên là thằng ngu ông chủ Trang của mày gọi điện báo cho người của bọn tao. Ông ta còn định mật báo thông tin này cho bọn tao xong sẽ đòi tiền thù lao".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1752068/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.