Ánh mắt Lưu Thiến luôn rất phức tạp, cô ấy đang nghĩ về chuyện xảy ra tối nay.
Lưu Thiến dừng xe ở bên đường, chốc lát sau, cô ấy nói: “Tôi xin lỗi anh vì những lời đã nói trước đây”.
“Xin lỗi?”, tôi không hiểu.
Lưu Thiến nói: “Những người phụ nữ của anh ở bên anh không phải vì tiền. Quần áo của họ, mỹ phẩm, điện thoại họ dùng đều là hàng giá rẻ, giống như chiếc vòng tay mà Lý Tuyết Diễm tặng tôi cũng chỉ có mười mấy tệ, họ đều rất tiết kiệm”.
“Hơn nữa, tôi nhìn ra được anh rất tốt với họ, họ cũng không tệ với anh. Tôi thật sự không hiểu, vì sao họ lại đồng ý đi theo anh, vì sao mấy cô gái đó có thể chung sống hòa bình?”
“Có lẽ… là nhờ bản lĩnh của anh”.
Tôi và Trương Lệ ở bên nhau là vì đã lên giường trước, hai chúng tôi lại còn là trẻ mồ côi, rất nhiều chuyện đồng cảm với nhau. Trương Lệ ở bên ngoài không có ai dựa vào, mà tôi là chỗ dựa duy nhất của cô ấy.
Triệu Linh Nhi đi theo tôi là vì cơ thể của cô ấy và em trai, tôi cũng là chỗ dựa của hai chị em cô ấy.
Lưu Thiến nói tiếp: “Tối nay, anh dẫn tôi tới nhà anh là muốn nói với tôi những điều này. Nhưng tôi nói rõ cho anh biết, tôi không giống với những người phụ nữ khác, luôn vây xung quanh anh”.
“Nói khó nghe một chút, cho dù tôi đồng ý thì bà tôi, người nhà tôi có đồng ý không?”
“Họ không thể nào chấp nhận những chuyện này đâu”.
“Mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1752064/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.