Trương Lệ liếc nhìn tôi, nói: “Cố ra vẻ bí ẩn, để em xem xem anh định làm gì”.
Triệu Linh Nhi cười nói: “Anh Sơn Thành muốn dùng một loại sức mạnh bí ẩn biến Tuyết Liên thành vị thuốc lợi hại hơn nữa. Chị Lưu Thiến, lúc trước trong buổi tiệc mừng thọ bà nội chị, nhân sâm nghìn năm ở núi Trường Bạch được chế tạo bởi sức mạnh của anh Sơn Thành đấy”.
“Anh ấy biến một củ nhân sâm bình thường thành nhân sâm nghìn năm núi Trường Bạch”.
Chuyện này Triệu Linh Nhi cũng được biết.
“Chế tạo?”, Lưu Thiến kinh ngạc không thôi: “Nhân sâm đó không phải của sư phụ Sơn Thành sao? Là Sơn Thành chế tạo? Rốt cuộc làm sao mà chế tạo được?”
“Chuyện này... không thể nào đâu?”
Trương Lệ cũng tỏ vẻ không hiểu: “Trương Sơn Thành, rốt cuộc anh đã giấu em bao nhiêu chuyện? Vì sao em gái Linh Nhi biết chuyện này mà em lại không biết?”
Tôi cười hì hì: “Mọi người đừng lên tiếng, cũng đừng nóng vội, lát nữa anh sẽ từ từ giải thích cho các em nghe”.
Tôi đặt tay phải lên mạch tay trái của Triệu Vũ, mấy cô gái ngồi ở bên cạnh tôi, vây xung quanh tôi, quan sát thật kĩ.
Từng luồng sức mạnh vô hình đi vào mạch môn của Triệu Vũ, vận chuyển trong cơ thể cậu ta, bắt đầu dẫn dắt linh khí trong cơ thể cậu ta đi ra một cách chậm rãi.
Linh khí trong cơ thể Triệu Vũ có màu xanh lam nhạt, là linh khí chưa được luyện hóa, còn linh khí đã luyện hóa sẽ vô hình.
Linh khí thuần khiết bắt đầu chảy chầm chậm từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1752062/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.