Tất cả học sinh đều vô cùng kinh ngạc, sau một hồi im lặng, đám đông trở nên ồn ào, bọn họ không tin mới ăn một bữa cơm mà đã hết hơn hai mươi triệu tệ.
Bất cứ ai cũng không thể tin được ăn một bữa cơm thôi mà lại hết hơn hai mươi triệu tệ.
Lý Quốc Thắng cầm lấy hóa đơn, vừa xem xong liền nổi giận đùng đùng, ném hóa đơn xuống đất, tức giận nói: "Nhà hàng các người ăn cướp à?"
"Chúng tôi ngồi ăn sáu bàn ăn và uống vài chai rượu, làm sao có thể hết tận hơn hai mươi triệu?"
"Gọi giám đốc của các người ra đây!"
Các học sinh khác cũng nhao nhao đòi gọi quản lý.
"Hơn hai mươi triệu á? Cả cái nhà hàng này cũng không đáng giá ngần ấy đâu".
"Mấy món này cũng lắm chỉ hai mươi nghìn tệ, các người tưởng chúng tôi không biết gì nên muốn bắt nạt đúng không?"
"Xem ra các người không muốn làm ăn nữa rồi!"
Một vài học sinh có thể đã say rượu, nổi giận đùng đùng đi đến bên cạnh Lý Quốc Thắng, dáng vẻ như muốn gây sự.
Người phục vụ vẫn nở một nụ cười điềm tĩnh, rất lịch sự nói: "Thưa quý khách, giá rượu, đồ ăn và chi phí phục vụ của nhà hàng chúng tôi là ưu đãi nhất thành phố này rồi. Quý khách, đây là thực đơn của chúng tôi và hóa đơn của các vị, mời các vị xem".
Người phục vụ nhặt tờ hóa đơn mà Lý Quốc Thắng vừa ném xuống đất, một người phục vụ khác cầm thực đơn đưa cho Lý Quốc Thắng bằng cả hai tay.
Lý Quốc Thắng cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1752033/chuong-397.html