Một tiếng rưỡi sau, Trần Kế Tần và Lý Tuyết Nhiễm trở về, mang theo một đống đồ, mọi đồ dùng trong phòng đều có, cũng không cần mua gì nữa.
Ba cô gái đang dọn dẹp những đồ lặt vặt mà họ mang tới, còn ba người tôi, Trần Kế Tần và Triệu Vũ thì ngồi trên ghế sofa xem phim.
Tôi cảm thấy có vài chuyện đã đến lúc nên bàn bạc với Trần Kế Tần, bàn bạc xong thì tính tiếp.
“Tiểu Tần, chuyện trong thôn chúng ta đều đã được giải quyết rồi, sau này cũng không có chuyện của thầy khai quang nữa, cũng không có người chết nữa”.
“Có lẽ tôi phải... rời khỏi thôn để ra bên ngoài phát triển”.
Trần Kế Tần vẫn chưa hiểu ra điều tôi muốn nói, mắt sáng lên, cười nói: “Anh đi đâu tôi sẽ theo anh đi đó”.
“Tôi đã sớm không muốn ở trong thôn rồi, muốn đi ra bên ngoài trải nghiệm một chút”.
“Thật ra...”, nhìn thấy tâm trạng phấn khích của Trần Kế Tần, nghe thấy đi ra bên ngoài phát triển, tôi thật không nhẫn tâm đả kích Trần Kế Tần.
“Tiểu Tần, tôi muốn anh làm trưởng thôn, giao lại mọi việc trong thôn cho anh, sau đó, anh sẽ ở bên Lý Tuyết Diễm, đợi khi Lý Tuyết Diễm tốt nghiệp, tôi tin hai người sẽ ở bên nhau”.
“Đến lúc đó, có thể sống cuộc sống bình thản, an nhàn”.
Trần Kế Tần đột nhiên không vui: “Đại ca, anh có ý gì?”.
Tôi nghiêm túc nói: “Anh đi theo tôi quá nguy hiểm, mọi chuyện xảy ra anh đều biết rồi đó, bao nhiêu lần tôi suýt chút nữa thì mất mạng, tôi không muốn anh đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1752016/chuong-380.html