Chương trước
Chương sau
Tôi nói: "Nếu tôi có thể giết Trương Sơn Thành, tại sao tôi phải liều mạng giết anh?"
"Lần trước tôi bị Trương Sơn Thành đánh bị thương, hắn đã lấy báu vật của tôi. Tôi thập tử nhất sinh, khó khăn lắm mới trốn thoát được. Tôi đã ẩn nấp trong núi để hồi phục vết thương".
"Nhưng không có báu vật, vết thương của tôi rất khó hồi phục, cho nên tôi phải giết anh, nuốt máu anh rồi tu luyện trong núi. Đợi đến khi tôi mạnh hơn, tôi sẽ tìm Trương Sơn Thành để tính sổ!"
Tôi vẫn đang đánh lừa Hoàng Tiểu Tinh khiến anh ta nghĩ rằng tôi giết anh ta chỉ để nuốt sức mạnh của anh ta.
Hoàng Tiểu Tinh dường như không chút nghi ngờ: "Tôi rất tò mò, làm sao cô lại phát hiện ra tôi là người tu luyện? Trên người tôi có pháp khí che giấu khí tức, không một ai phát hiện được. Với thực lực của cô, cô không thể nào phát hiện ra được".
Tôi không phát hiện ra, tiên nữ Thanh Thủy cũng vậy. Nếu tôi biết Hoàng Tiểu Tinh là một người tu luyện, tôi đã không liều lĩnh đến mức ám sát Hoàng Tiểu Tinh.
“Tôi là yêu quái, anh là người tu luyện”, tôi tiếp tục lừa anh ta, nói: “Tôi đã sống hơn nghìn năm, đã gặp rất nhiều người tu luyện. Cho dù anh có che giấu tốt cỡ nào, khi gặp người tu luyện, tôi đều có một cảm giác mạnh mẽ".
"Chỉ là không ngờ, anh lại lợi hại như vậy".
Những gì tôi nói đều liên kết với nhau, Hoàng Tiểu Tinh không tài nào đoán được tôi là Trương Sơn Thành. Sức mạnh của tôi, kỹ năng của tôi, giọng nói của tôi, tất cả mọi thứ đều chứng tỏ tôi là yêu quái.
Hoàng Tiểu Tinh cười, nói: "Thành thật mà nói, tôi luôn muốn trừ khử Trương Sơn Thành. Nếu cô muốn giết Trương Sơn Thành, chúng ta có thể hợp tác và tôi có thể giúp cô".
"Anh? Anh giết Trương Sơn Thành? Tại sao anh lại giết Trương Sơn Thành?", tôi cố ý hỏi với giọng đầy kinh ngạc.
Hoàng Tiểu Tinh nói: "Thằng khốn Trương Sơn Thành này đã giết bạn của tôi, không việc ác gì mà cậu ta không làm. Tôi vẫn luôn tìm kiếm cậu ta để tính sổ, vì vậy, cô có thể giúp tôi giết cậu ta".
Hoàng Tiểu Tinh không nói mình là người của Lữ Vô Thiện. Anh ta nghĩ không ai biết được thân phận của mình, nên anh ta đã nói dối tôi thành tôi đã giết bạn của anh ta.
Tôi không hiểu, hỏi: "Hoàng Tiểu Tinh, anh là người tu luyện cấp ba, thực lực của anh mà không thể giết chết Trương Sơn Thành sao?"
"Anh còn cần tôi giúp?"
"Hơn nữa, nếu anh muốn giết Trương Sơn Thành, anh cần phải che giấu sâu như vậy sao? Anh cần phải bí mật tìm cơ hội trong thôn sao?"
"Lời anh nói nực cười thật đấy!"
Đến tối nay tôi mới biết Hoàng Tiểu Tinh là một cao thủ, một người tu luyện rất mạnh, anh ta vẫn luôn trốn trong thôn.
Tôi thực sự không hiểu, Hoàng Tiểu Tinh vẫn luôn muốn giết tôi, anh ta bố trí sát thủ, bắt Lâm Ngọc Lam, tại sao anh ta không tự mình ra tay?
Nếu anh ta muốn giết Lãnh Nguyệt, Lý Tuyết Diễm và những người khác cũng rất dễ dàng, vậy tại sao không ra tay?
Hoàng Tiểu Tinh giải thích: "Thành thật mà nói, từ lâu tôi đã biết Trương Sơn Thành, bởi vì Trương Sơn Thành và vợ sắp cưới của tôi có mối quan hệ rất tốt".
"Hồi đầu, tôi cho rằng Trương Sơn Thành chỉ là một người thường, còn tôi là một người tu luyện. Tôi căn bản không quá coi trọng Trương Sơn Thành".
"Về sau, Trương Sơn Thành xúc phạm tôi, cho nên tôi tìm người thường đối phó với cậu ta".
"Sau đó, tôi mới từ từ đoán ra và phát hiện Trương Sơn Thành rất lợi hại, khiến tôi hết lần này đến lần khác phải kinh ngạc".
"Tôi thực sự không ngờ rằng Trương Sơn Thành cũng là người tu luyện giống như tôi, cậu ta ẩn mình rất sâu".
"Cho tới gần đây, tôi lại phát hiện ra Trương Sơn Thành mạnh hơn tôi tưởng. Cậu ta liên tục thể hiện thực lực mạnh mẽ của mình. Đến khi tôi muốn tự mình ra tay, tôi phát hiện Trương Sơn Thành đang ở cùng với người của Cục điều tra hiện tượng huyền bí".
"Người từ Cục điều tra hiện tượng huyền bí đang điều tra chuyện trong thôn. Tôi ra tay càng không tiện. Tôi không muốn để những người ở Cục điều tra hiện tượng huyền bí chú ý đến tôi vì chuyện này".
"Hơn nữa, còn có những người khác đứng sau muốn đối phó với Trương Sơn Thành. Trương Sơn Thành có rất nhiều kẻ thù. Tôi không muốn bại lộ bản thân, tôi đang theo dõi diễn biến".
"Hơn nữa, tôi ở trong thôn che giấu thân phận, còn có những chuyện khác quan trọng hơn. Tôi trốn ở đây không phải chỉ để đối phó Trương Sơn Thành".
Tôi và Hoàng Tiểu Tinh quen nhau từ rất sớm. Lúc trước, tôi vừa làm thầy khai quang đã xảy ra chuyện, người dân trong thôn muốn đuổi tôi ra khỏi đó, tôi điện cho chị Văn Nhã xin giúp đỡ, là Hoàng Tiểu Tinh đã ra mặt, đến nói chuyện với Cục trưởng Viên và ông trưởng thôn để tôi được ở lại thôn.
Khi đó, tôi và Hoàng Tiểu Tinh không phải là kẻ thù của nhau, mà Lữ Vô Thiện cũng không nghĩ đến việc đối phó với tôi.
Lúc ấy, Hoàng Tiểu Tinh cũng nghĩ rằng tôi chỉ là một người bình thường.
Vậy... làm thế nào Hoàng Tiểu Tinh biết được người của Cục điều tra hiện tượng huyền bí can thiệp vào chuyện trong thôn chúng tôi?
Vậy chắc chắn Lữ Vô Thiện cũng biết.
Mộc Dịch bị lộ thế nào?
Từ đầu đến cuối, Mộc Dịch không hề để lộ thân phận!
Tiên nữ Thanh Thuỷ nói với tôi: "Lúc đầu, Lữ Vô Thiện đã sắp xếp người cho nổ tung ngươi và Lâm Ngọc Lam. Có một chiếc máy bay đến đón các ngươi. Ngoài Cục điều tra hiện tượng huyền bí ra, còn ai có khả năng này?"
"Lúc đó người của Lữ Vô Thiện chắc chắn đang nấp trong bóng tối. Cũng vì thế mà họ mới biết Mộc Dịch là người của Cục điều tra hiện tượng huyền bí".
Thì ra là vậy, sau khi chuyện đó xảy ra họ mới biết.
“Cục điều tra hiện tượng huyền bí?”, tôi giả vờ vô cùng kinh ngạc: “Người của Cục điều tra hiện tượng huyền bí can thiệp vào chuyện trong thôn sao? Cục điều tra hiện tượng huyền bí đang điều tra chuyện liên quan đến tôi?”
Hoàng Tiểu Tinh nói: "Đúng vậy, xem ra cô không biết pháp sư đi với Trương Sơn Thành là người đến từ Cục điều tra hiện tượng huyền bí, hoặc là chính Trương Sơn Thành cũng có thể là người của Cục điều tra hiện tượng huyền bí".
"Phía sau Trương Sơn Thành còn có những thế lực khác. Trước khi chưa tìm hiểu kĩ, tôi không dám đối đầu trực diện với Trương Sơn Thành, vì vậy tôi chỉ có thể bí mật đối phó với cậu ta".
"Bây giờ cô muốn giết Trương Sơn Thành, tôi có thể giúp cô".
"Đương nhiên, sau khi giết chết Trương Sơn Thành, tội vạ cô chịu hết, không liên quan gì đến tôi”.
Hoàng Tiểu Tinh thế mà đoán rằng tôi cũng là người của Cục điều tra hiện tượng huyền bí!
“Ha ha…”, tôi lạnh lùng cười: “Anh ẩn mình sâu như vậy, tới lúc đó, chúng ta giết Trương Sơn Thành, tôi sợ… anh cũng trừ khử tôi luôn, đẩy luôn cái chết của Trương Sơn Thành lên người con yêu quái này, đúng không?"
"Đến lúc đó không có chứng cứ, người đã chết không cách nào đối chứng, còn anh thì trốn trong thôn đúng chứ?"
"Nếu Trương Sơn Thành là người của Cục điều tra hiện tượng huyền bí, chắc chắn anh không dám đắc tội với Cục điều tra hiện tượng huyền bí. Tới lúc đó, bao nhiêu tội vạ tôi hứng đủ!"
Hoàng Tiểu Tinh cười, nói: "Tôi không có chút hứng thú nào với việc giết cô. Giữa tôi và cô không có thù hận. Quan trọng hơn là tôi còn có một số việc cần cô giúp".
"Ồ?", tôi hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
Hoàng Tiểu Tinh nói: "Chẳng phải ban nãy tôi đã nói rồi sao, tôi đang trốn trong thôn vì còn có chuyện quan trọng hơn".
"Vì cô đã sống trong thôn nhiều năm như vậy, cô đương nhiên biết về chuyện thầy khai quang trong thôn đúng không?"
Thầy khai quang?
Tôi hỏi: "Anh đang điều tra chuyện thầy khai quang?"
“Không sai”, Hoàng Tiểu Tinh nói: “Tôi muốn tìm người đứng sau. Tôi muốn lấy một thứ từ hắn, tôi tin cô biết rất nhiều thông tin, đúng chứ?”
Tôi vô cùng kinh ngạc khi biết Hoàng Tiểu Tinh cũng đang điều tra chuyện thầy khai quang!
Ôi trời, chuyện gì đang xảy ra vậy?
Xem ra anh ta không chỉ làm việc cho Lữ Vô Thiện!
Lẽ nào Hoàng Tiểu Tinh biết người đứng sau chuyện thầy khai quang?
Tôi nhất định phải tìm cách moi được chuyện này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.