Tôi đang nằm trên giường trong một phòng bệnh rất cao cấp, tất cả đều mang sắc trắng, sạch
không tì vết.
Phòng bệnh chỉ có một chiếc giường, còn có một chiếc máy to, giống như máy MRI trong bệnh
viện.
Tôi đang nằm trên giường, dưới người lót tấm khăn trải y tế màu xanh. Trước mặt tôi là một bác sĩ
mặc áo khoác trắng, đeo khẩu trang và găng tay y tế đang cẩn thận kiểm tra vết thương cho tôi.
Tôi vội hỏi: "Bác sĩ, Mộc Dịch sao rồi?"
Tôi rất lo cho Mộc Dịch.
Bác sĩ đáp với giọng nhàn nhạt: "Tôi không biết cậu đang nói cái gì. Tôi chịu trách nhiệm chữa trị
cho cậu. Sau khi vết thương của cậu lành hẳn, cậu có thể rời khỏi đây".
"Cuộc điều trị này và tất cả mọi thứ ở đây, chỉ cần ký một thỏa thuận bảo mật là được".
Có vẻ như bác sĩ chịu trách nhiệm điều trị cho tôi không biết chuyện của Mộc Dịch.
Tôi tin rằng với sức mạnh của Cục điều tra hiện tượng huyền bí, Mộc Dịch chắc chắn có thể được
chữa khỏi.
Đã bịt tai tôi, đã bịt mắt tôi, lại còn phải ký thỏa thuận bảo mật gì chứ?
Đây chỉ là một phòng bệnh, có gì bí mật?
Tôi lại hỏi: "Còn có một cô gái khác đang hôn mê, cô ấy thế nào rồi?"
Bác sĩ nói: "Đây không phải là việc mà bộ phận của chúng tôi phụ trách. Tôi chỉ điều trị vết thương
cho cậu. Khi cậu bình phục, tự nhiên sẽ có người đến tìm cậu".
Tôi tin rằng Lâm Ngọc Lam cũng không sao cả.
Bác sĩ chỉ đơn giản kiểm tra các vết thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1751976/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.