Mà người đứng bên cạnh anh Đao là một người đàn ông trung niên có vẻ ngoài hung dữ, mặc một bộ đồ Tây đen, cắt đầu ngắn, nước da ngăm đen, mắt tam giác, khiến người khác có cảm giác ông ta lấm la lấm lét, vô cùng gian xảo. Nơi khóe mắt có rất nhiều nếp nhăn, cằm cũng rất dài, như thể các đường nét trên khuôn mặt ông ta bị biến dạng vậy.
“Ông Hướng!”
“Cậu Đao!”
Ông Phì vẫn bị tôi giẫm dưới chân, cất giọng khóc chào hai vị đại ca.
Đám người nằm trên mặt đất không ngừng chào anh Đao và ông Hướng.
Ánh mắt của anh Đao và ông Hướng lần lượt dừng trên người tôi!
“Thằng khốn nạn!”, ông Hướng thấy tôi giẫm lên người ông Phì, chưa hỏi nguyên do đã biết được chuyện gì đang xảy ra rồi, ông ta tức giận vô cùng.
"Mẹ nó, thằng nhóc mày lăn lộn giang hồ chỗ nào, dám gây chuyện ở chỗ tao!"
"Mày muốn chết à!!"
Ông Hướng vừa nói, vừa đi về phía tôi. Theo sau là bảy, tám người ùa đến, nhưng căn phòng quá nhỏ, căn bản không thể chứa nhiều người như vậy.
Nhưng khi anh Đao nhìn thấy đó là tôi, anh ta bỗng nhiên tỉnh táo lại.
"Đánh cho tao! Kéo nhãi ranh này ra ngoài!!"
Ông Hướng ra lệnh.
“Đánh con mẹ ông!!”, anh Đao đột nhiên tức giận, bước đến bên cạnh ông Hướng, trực tiếp vả cho ông ta một cái.
"Ông có biết đây là ai không?"
"Là anh em của anh Đao này, mẹ nó, ông cũng dám đánh!"
Anh Đao dùng sức tát mạnh lên mặt ông Hướng khiến ông ta loạng choạng, trên mặt xuất hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1751961/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.