Vương Hải Ba nói: “Ông Phì, nơi này là của ông Hướng, ba cô gái này... ông đưa đi đi. Ông để ba người họ làm việc ở đây, được không? Có thể kiếm tiền cho ông”.
Anh ta có ý gì? Vương Hải Ba nói ông Phì đưa bạn gái của các bạn học anh ta đi?
Ánh mắt ông Phì trần trụi quét qua người ba cô gái, cười nói: “Đây đúng là cách hay. Mấy cô gái này trông cũng không tệ, có chút tư sắc, đi làm ở câu lạc bộ này chỉ cần tiếp đãi một vài vị khách, may thì làm nửa năm là có thể trả được tiền rồi”.
Ông ta vừa dứt lời, ba người có bạn gái kia không ngồi yên được nữa, ba cô gái cũng sợ đến mức sắc mặt trắng bệch.
“Ông Phì, chuyện này không liên quan đến chúng tôi, đây là chuyện của Vương Hải Ba mà”.
“Phải đấy, ông Phì, chúng tôi là người đàng hoàng, không lăn lộn xã hội đen. Chúng tôi đều là người lương thiện, chỉ là bạn bình thường với Vương Hải Ba thôi”.
“Đúng vậy, đúng vậy, chúng tôi đã nhiều năm không gặp Vương Hải Ba, lần này chỉ là đến tụ họp bạn bè”.
“Ông Phì, ông thả chúng tôi đi đi”.
Bây giờ những người này đều muốn cắt đứt quan hệ với Vương Hải Ba.
Trên mặt ông Phì hiện lên vẻ giễu cợt, những kẻ khác ở bên cạnh cũng tỏ vẻ châm biếm.
Vương Hải Ba nói: “Ông Phì, ông bỏ chân ra trước đi, tôi có cách...”
Ông Phì nhấc chân khỏi ngực Vương Hải Ba, Vương Hải Ba bò dậy từ dưới mặt đất, lau sạch rượu và máu trên mặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1751957/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.