Cảnh sát xôn xao, bọn họ nhìn thấy giấy chứng nhận của Mộc Dịch đều tỏ ra nghi hoặc, không dám bắt người.
Mộc Dịch gập tờ giấy chứng nhận lại, nói: “Bảo Cục trưởng của các người tới đây, tôi không muốn nói lời vô ích với các người”.
Hai cảnh sát chạy qua gọi Cục trưởng, Cục trưởng và người đàn ông trung niên cùng đi tới.
Người đàn ông trung niên nhìn thấy con trai mình vẫn đang bị giẫm lên người thì tức giận nói: “Cục trưởng Quách, sao còn không bắt người!”
“Các ông làm việc thế nào đấy!”
“Mau bắt ba kẻ ác độc đó lại đi!”
Cục trưởng Quách nhìn thấy cấp dưới của mình không bắt người cũng vô cùng bất ngờ.
Mộc Dịch lấy giấy chứng nhận ra, sau đó mới bỏ chân ra khỏi ngực người thanh niên, đưa giấy cho Cục trưởng.
Cục trưởng Quách nhận lấy giấy chứng nhận xem qua, sắc mặt biến đổi cực lớn, ông ta kiểm tra thật kĩ dấu in nổi, ảnh và tên ở trên đó, sắc mặt càng lúc càng khó coi.
Sau đó, Cục trưởng Quách trả lại giấy chứng nhận cho Mộc Dịch bằng cả hai tay.
Người đàn ông trung niên ngẩn người, không biết chuyện gì xảy ra.
Mộc Dịch nói: “Cục trưởng Quách, tôi đang xử lý công việc ở đây, mấy người này phá đồ của tôi, ông xem mà làm”.
Cục trưởng cười nói: “Sĩ quan Mộc, xem ra tất cả chỉ là hiểu lầm. Thế này vậy, có chuyện gì chúng ta đến Cục Cảnh sát ngồi xuống từ từ bàn bạc”.
“Có hiểu lầm gì, mọi người giải thích rõ ràng với nhau là được”.
Mộc Dịch từ chối, nói: “Bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1751935/chuong-310.html