“Cậu cảm thấy tôi cần ăn cơm sao?”, Mạc Vũ thản nhiên nói: “Đã mấy trăm năm tôi không ăn thức ăn của con người, tạm thời không cần ăn cơm, đợi sức mạnh của tôi khôi phục hoàn toàn mới ăn được”.
“Vì sao lại không cần ăn cơm?”, tôi rất tò mò.
Mạc Vũ trả lời: “Trong ngũ cốc, hoa màu có quá nhiều cặn bã. Cậu đừng hỏi nhiều nữa, linh thạch đâu, chuẩn bị thế nào rồi?”
“Còn chưa chuẩn bị xong”, tôi nói: “Có thể phải mất vài ngày”.
Tôi cũng không biết đi tìm linh thạch ở đâu. Tiên nữ Thanh Thủy có cách, nhưng không rõ hiện giờ tiên nữ Thanh Thủy bị làm sao mà mãi không trả lời tôi.
Mạc Vũ nhíu mày, nói: “Linh thạch bình thường đầy ở chợ, dùng tiền là có thể mua được, khó kiếm lắm sao?”
Mộc Dịch sáng mắt lên, nói: “Ý cô là chỉ cần linh thạch bình thường chứ không cần bất cứ linh thạch có thuộc tính nào?”
Mạc Vũ nói: “Tất nhiên là linh thạch chất lượng càng cao càng tốt, nhưng không tìm thấy cái tốt thì chỉ đành tìm linh thạch bình thường”.
Tôi nói với Mộc Dịch: “Mộc Dịch, cô là pháp sư, hẳn là cô có thể tìm được đúng không?”
Tôi nghĩ Mộc Dịch là người của Cục điều tra hiện tượng huyền bí, tìm kiếm linh thạch không khó gì.
Mộc Dịch ngẫm nghĩ rồi nói: “Có thể, tôi chỉ hỏi anh một câu, anh đủ tiền không?”
Tôi cười đáp: “Con người tôi cái gì cũng thiếu, chỉ không thiếu tiền”.
Mộc Dịch đã có cách, liền mở lời: “Vậy thì tốt, sáng mai chúng ta đi mua linh thạch”.
“Mạc Vũ, đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1751929/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.