Ba con chồn này giống với con chồn lúc trước chúng tôi giết, da lông màu đen, đôi mắt màu đỏ sậm, móng vuốt sắc bén, trông cực kì đáng sợ, tốc độ lại nhanh.
Mộc Dịch kinh ngạc biến sắc, hét to: “Sơn Thành, anh mau chạy đi!”
Sao tôi có thể chạy được?
Mộc Dịch cầm đèn pin soi sáng, gậy bạc đánh về phía một con chồn ở trước mặt, hai con chồn ở phía sau đã bổ nhào lên người chúng tôi.
Không gian ở đây quá nhỏ, hành động bị giới hạn, đánh nhau cực kì bất tiện.
Một con chồn đã cắn vào vai Mộc Dịch, con khác thì cắn vào chân tôi.
Chân tôi truyền tới cơn đau nhức, ấy vậy mà con chồn lại đang hút máu!
Tôi vung cây thép tới, con chồn ở dưới chân bị tôi đập trúng, đau đớn kêu lên mấy tiếng và rồi đi đời nhà ma.
Chuyện gì thế này?
Sao tôi có thể đánh chết con chồn trong nháy mắt vậy được chứ?
“Máu của ngươi”, tiên nữ Thanh Thủy nói: “Máu của ngươi vô cùng đặc biệt, có tác dụng trừ tà, phá giải được cả phong ấn mạnh. Con chồn này là tà vật, nó hút máu ngươi tất nhiên sẽ bị máu của ngươi giết chết”.
Thật không ngờ máu của tôi lại mạnh như vậy.
Mộc Dịch bị hai con chồn dồn ép xoay vòng vòng. Nơi này hành động bị giới hạn, tầm nhìn cũng bị giới hạn, Mộc Dịch chỉ đành dùng đèn pin soi sáng. Ngoài vùng sáng là một mảnh tối đen, cô ta không nhìn thấy gì cả.
Ánh sáng từ đèn pin thì chỉ có một luồng sáng, Mộc Dịch hơi quá tay một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1751917/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.