Vẻ mặt Mộc Dịch vô cùng bình tĩnh, nói: “Tất nhiên là biết, vì tôi là một pháp sư”.
Ánh mắt của mọi người đều mang vẻ kì quái, nhất là mấy người công nhân đều quan sát Mộc Dịch với vẻ không dám tin.
Trong ấn tượng của mọi người, pháp sư sẽ giống như ni cô, hoà thượng, đạo sĩ hoặc là người già, không ai ngờ được lại là một cô gái trẻ như thế.
Hoàng Tiểu Tinh nhìn tôi và nói: “Sơn Thành, cô Mộc không phải bạn cậu ư? Sao lại là pháp sư?”
Tôi giải thích: “Là bạn tôi nhưng cũng là pháp sư. Trước đó tôi đã hỏi chuyện mấy người cao tuổi trong thôn, họ nói ở đây từng xảy ra chuyện không may, từng có người chết”.
“Nên lúc khởi công đã mời pháp sư Mộc đến để phòng bất trắc”.
“Tất nhiên, do bạn tôi không thích tiết lộ thân phận với nhiều người, nên chúng tôi mới không nói ra”.
Tôi giải thích rất hợp tình hợp lí, Hoàng Tiểu Tinh nói: “Sơn Thành, hoá ra cậu đã có sự chuẩn bị, đúng là chu đáo thật”.
“Nghe nói cậu quen một vị cao nhân nên mới phất lên nhanh như thế, xem ra người đó chính là cô Mộc đây rồi?”
Hoàng Tiểu Tinh cứ nghĩ Mộc Dịch là cao nhân đứng đằng sau tôi. Nếu anh ta đã nghĩ thế thì tôi cũng thuận nước đẩy thuyền thôi: “Không sai, bây giờ có pháp sư Mộc ở đây, tất cả sẽ ổn thôi”.
Tôn Bán Tiên nói: “Thật sự không ngờ, cô Mộc còn trẻ như thế mà đã là pháp sư rồi. Chẳng trách lúc nhìn thấy cô, tôi có một cảm giác rất đặc biệt”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1751901/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.