Hôm nay thi công, nhưng Mộc Dịch đâu? Vì sao cô ta vẫn chưa đến?
Tôi đang nghĩ đến Mộc Dịch thì ngay lúc ấy lại nhìn thấy một cô gái tóc ngắn, vóc dáng cao ráo đi ra từ phòng làm việc tạm thời ở phía sau.
Vẫn là bộ đồ quần Jeans áo da, đeo một cái túi bên hông.
Người đó chính là Mộc Dịch.
Cô ta bưng một ly nước trong tay, đang nhàn nhã uống nước.
Người phụ nữ này đúng là không lường được, lần trước thì xuất hiện ở sau lưng tôi thật lâu, nghe lén tôi gọi điện thoại, lần này lại đến từ lúc nào đây?
Tôi đi sang một bên gọi điện thoại cho Trần Kế Tần, bảo anh ta đích thân đến trước cửa trông coi, không được để người dân vào trong.
Máy xúc xúc từng lớp đất chuyển ra ngoài, nền móng của phòng khám là hơn một trăm mét vuông, còn móng đền thờ trước đây là hơn ba mươi mét vuông. Mảnh đất có dây mây màu xanh cũng chỉ hơn ba mươi mét vuông mà thôi.
Sau nửa tiếng đồng hồ, móng đã đào được hơn nửa mét.
Chỗ đền thờ có rất nhiều rễ cây gãy được xúc lên. Số rễ cây này to chừng ngón tay, tất cả đều bị xúc gãy, chảy ra chất lỏng màu xanh lá.
Càng đào sâu xuống bên dưới, số rễ cây đó càng to, hết sức kì dị.
Máy xúc tiếp tục làm việc, ba người Hoàng Tiểu Tinh, Mộc Dịch và tôi vẫn ở hiện trường.
Các công nhân chủ yếu là đào móng chứ không phải đang đào mộ, chuyện chúng tôi làm không thể nói với công nhân.
Mộc Dịch cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1751898/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.