Tôi nói: “Nếu đã có âm mưu giết người, chắc chắn hai kẻ đó đã đi theo tôi rất lâu rồi. Hoặc là bọn họ đã theo dõi tôi ngay từ lúc tôi đến thị trấn”.
Sau khi tôi với chủ tịch thị trấn đến thị trấn đã đi loanh quanh một vòng, đi mua quà cho Trương Lệ, sau đó đến sở cảnh sát.
Khu vực sầm uất ở thị trấn cũng không rộng, tôi đi một lát là hết, sau đó đến sở cảnh sát. E là tôi bị theo dõi từ lúc đó.
Hai người này thủ đoạn tàn nhẫn. Nếu tôi với Trương Lệ là người bình thường, chỉ cần tông một lần thôi đã đủ để giết chết Trương Lệ rồi. Huống chi còn cú nghiền lại lần hai và chiếc xe ô tô đang chuẩn bị đằng sau.
Tức là, người muốn giết tôi nhất định phải dồn tôi vào chỗ chết cho bằng được!
Tên tài xế đó trong lúc hấp hối thấy tôi còn chưa chết hẳn, sợ tôi sẽ giao bọn họ cho cảnh sát, thế nên đã dùng bật lửa châm xăng trong bình nhiên liệu lên, định kéo tôi chết cùng.
Hai kẻ này chắc chắn là dân chuyên nghiệp!
Đội trưởng Lưu nói: “Ở đoạn đường phố xá sầm uất có camera, tôi sẽ trích xuất camera để tìm ra hai chiếc xe và kẻ khả nghi”.
“Khi nào vết thương cậu khỏi rồi thì đến sở cảnh sát nhận mặt kẻ tội phạm”.
Con đường này không có đèn đường, không có camera. Tôi với đội trưởng Lưu đi tìm kiếm chứng cứ khoảng mười mấy phút, tôi chỉ cho ông ấy xem vết bánh xe trên đường và kể lại chi tiết sự việc.
Nhưng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1751863/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.