Trả ơn? Tôi ngẩn ra, nói: “Lúc đầu cô chỉ nói cô ở trong cơ thể tôi và thỏa mãn yêu cầu của tôi, chưa bao giờ nhắc tới chuyện gì khác”.
“Tất nhiên, cô muốn tôi làm gì thì cứ nói là được, tôi sẽ cố hết sức hoàn thành”.
Tiên nữ Thanh Thủy nói: “Hiện tại ngươi không phải người bình thường, mà là một người tu luyện. Bây giờ ngươi rèn luyện ở trần thế, rồi sẽ có một ngày ngươi bước chân vào thế giới tu luyện, đó mới là nơi ngươi thuộc về”.
“Con đường tu luyện không có điểm dừng, một khi bước chân vào thế giới tu luyện thì sẽ mãi mãi không thể rút chân ra”.
“Đương nhiên bây giờ ngươi dừng lại vẫn còn kịp, ta sẽ tước đi mọi năng lực của ngươi, tước đi tất cả những gì ngươi đang có, ngươi sẽ trở lại làm một con người bình thường. Ngươi có đồng ý không?”
Lấy đi những gì tôi có…
Lòng tôi hoảng hốt, đương nhiên tôi không đồng ý, nghìn vạn lần không đồng ý.
Vất vả lắm tôi mới có được thực lực như bây giờ, có được phụ nữ, có được tiền tài. Nếu mất đi tiền tài và thực lực thì còn người phụ nữ nào theo tôi nữa?
Tôi sẽ trở lại thành một kẻ nghèo mạt như lúc trước!
Đến lúc đó, nhà họ Dương muốn bóp chết tôi sẽ dễ như trở bàn tay!
Nếu không có thực lực, mấy người Âu Dương Bác có còn coi trọng tôi, còn coi tôi là bạn bè không?
Trên thế giới này, chỉ khi nào bản thân mình hùng mạnh, ưu tú thì mới được người khác công nhận.
Từ khi gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1751838/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.