Buổi sáng, tôi dậy sớm, sửa soạn chỉn chu đi tới tiệm tóc trong thôn cắt một quả đầu tự mình cho là khá bảnh, sau đó mặc bộ quần áo thể thao mà Triệu Linh Nhi đã tặng tôi.
Tôi nhờ Lâm Ngọc Lam chăm sóc Triệu Vũ, còn tôi và Trần Kế Tần thì cùng đi về khu nghỉ mát của nhà họ Dương.
Nhà họ Dương mua một miếng đất, xây dựng một khu nghỉ mát hơn hai héc ta ở trong khu rừng bên cạnh bờ đê của phía đông thị trấn.
Sau hơn bốn mươi phút, xe chúng tôi đã đi tới bờ đê.
Chiếc xe chạy dọc bờ đê, có rất ít xe cộ qua lại nơi đây, nhưng hôm nay lại có rất nhiều xe phóng vọt qua chúng tôi.
Có Mercedes Benz, BMW, Audi, và cả một vài hãng xe mà tôi không biết.
Sau vài phút thì cuối cùng chúng tôi cũng tới trước khu nghỉ mát.
Có hai nhân viên bảo vệ đứng trước cánh cửa rộng năm, sáu mét, có hai chiếc xe đang tiến vào, khi tới lượt chúng tôi bỗng có một bảo vệ mặc đồng phục chặn ngang đường.
Trần Kế Tần kéo kính cửa xe xuống, nói: “Có chuyện gì vậy?”
Người bảo vệ đánh giá Trần Kế Tần rồi nói: “Các cậu là ai? Tới đây làm gì?”
Trần Kế Tần nói: “Chúng tôi tới chúc thọ bà cụ của nhà họ Lưu”.
Người bảo vệ nhìn chiếc xe chúng tôi đang lái, rồi lại nhìn chúng tôi, Trần Kế Tần mặc chiếc quần màu đỏ rực, áo vàng chóe, đi dày bệt, còn tôi thì mặc một cây thể thao.
Người bảo vệ lạnh lùng nói: “Nhà họ Lưu mà quen loại người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1751806/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.