Tôi nhìn bộ dạng Lâm Ngọc Lam hứng tình, để mặc cho tôi khống chế, trong lòng tôi bắt đầu ngứa ngáy... Làn da dưới tay tôi nóng bỏng. Tiếp theo, tôi cởi quần dài của cô ta ra, bàn tay to lớn của tôi dễ dàng bao phủ lên chỗ đó của cô ta, Lâm Ngọc Lam vô thức kẹp chặt hai chân ngăn cản bàn tay đang muốn tiến thêm một bước của tôi.
Lâm Ngọc Lam mềm nhũn trong vòng tay của tôi, sự phản kháng như vậy của cô ta lại giống như lời mời chào, cái eo cô ta khẽ vặn vẹo, nơi đó quả nhiên đã bị ướt đẫm.
Lúc này, súng đã lên nòng, không thể không bóp cò... Tôi sắp không thể chịu đựng được nữa, cẩn thận nhấc Lâm Ngọc Lam lên, xốc áo cô ta lên, chuẩn bị lao vào cơ thể cô ta...
"Cốc cốc cốc..."
"Cốc cốc cốc..."
Cửa nhà tôi lại bị đập cực kỳ không đúng lúc. Lâm Ngọc Lam trong tay tôi lập tức tỉnh táo trở lại, cô ta nhanh chóng thoát khỏi vòng tay tôi, vừa mặc lại quần áo, vừa vội vàng trốn vào trong tủ của tôi.
Tôi đứng một bên nhìn mọi động tác của Lâm Ngọc Lam nhanh như gió mà không khỏi sửng sốt.
"Sơn Thành, cậu vẫn thắp đèn sao không mở cửa cho chị?"
Tôi quay lại và nhìn ra cửa, đây không phải là giọng của Lý Ngọc Liên sao? Chị ấy đến tìm tôi muộn như vậy làm gì? Tôi buồn bực mở cửa ra.
“Chị Ngọc Liên, sao chị lại ở đây?”, tôi phiền muộn hỏi.
Đêm hôm khuya khoắt, Lý Ngọc Liên đột nhiên chạy đến nhà tôi... Tôi không dám nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1751675/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.