"Chị Ngọc Liên, thế này không ổn lắm thì phải? Dù sao nam nữ thụ thụ bất thân, hơn nữa còn chị còn là góa phụ, nếu chuyện này truyền ra ngoài thì sẽ gây tiếng xấu cho cả hai chúng ta"
Lý Ngọc Liên vừa nghe thấy lời tôi nói lập tức ngồi dậy, che mặt khóc thút thít: “Sơn Thành, chị biết mình là góa phụ ngày nào cũng chạy đến chỗ cậu, nhất định sẽ khiến cậu bị người khác chê cười".
"Không sao, chị Ngọc Liên, không ai cười tôi cả", tôi vội vàng lắc đầu tỏ ý không có chuyện đó.
"Vậy thì... Sơn Thành...", Lý Ngọc Liên nắm lấy tay tôi luồn vào áo của chị ấy, nói: "Cậu giúp chị có được không?".
Tôi nuốt nước bọt, làn da dưới bàn tay tôi cực kỳ mềm mại và mịn màng, dưới ánh đèn vàng lờ mờ, bầu không khí bắt đầu trở nên mập mờ khiến cơ thể tôi nóng lên.
“Được rồi, chị nằm xuống đi”, tôi bất đắc dĩ nói.
Sự u ám trên khuôn mặt Lý Ngọc Liên lập tức biến mất, chị ấy lại nằm lên giường, khuôn mặt vẫn ửng hồng một cách đáng ngờ, hai gò má giống như hai bông hoa mỏng manh và tươi tắn đang chờ được hái.
Lý Ngọc Liên và tôi nhìn nhau, chị ấy xấu hổ quay đầu qua chỗ khác, lúc này trong lòng tôi dâng lên một cảm giác kỳ lạ.
Vòng eo của Lý Ngọc Liên không có chút mỡ thừa, khi chạm vào có cảm giác có tính đàn hồi, ngón tay tôi di chuyển lên trên một cách khéo léo, mỗi lần tôi di chuyển ngón tay, Lý Ngọc Liên không kìm lòng được mà uốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1751661/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.