“Không phải thằng đó yếu sinh lý sao? Chỉ cần em dùng tay làm nó bắn ra, sau khi thành công, anh sẽ đưa thêm cho em một trăm ngàn tệ nữa”, Viên Khắc Lương nói.
Trần Thái Linh do dự một lúc rồi nói: “Được, như vậy đi nhé!”
Tôi thầm nghĩ, nhất quyết tới lúc đó phải trừng trị đôi nam nữ chó chết này một trận mới được.
Tôi khẽ ho, cất giọng hỏi: “Có ai ở nhà không?”
Một lúc sau, Trần Thái Linh và Viên Khắc Lương cùng bước ra.
Tôi nói ra ý định tới đây của mình.
Trần Thái Linh lấy chìa khóa xe ở trong nhà đưa cho tôi, cười chế giễu: “Trương Sơn Thành, cậu giỏi giang thật đấy, trở thành chân chó của nhà Trần Kế Văn luôn rồi này!”
“Mồm chó không khạc ra được ngà voi!”, tôi nhận lấy chìa khóa quay người định bỏ đi.
“Đứng lại!”, Trần Thái Linh hét lớn: “Cậu nói cái gì? Nói lại lần nữa xem?”
“Ấy, bình tĩnh, bình tĩnh!”, Viên Khắc Lương vội vàng bước tới hòa giải, đưa cho tôi một điếu thuốc, cười he he nói: “Người anh em Sơn Thành này, lần đầu tôi tới chỗ mọi người, nể mặt tôi, tối này chúng ta làm ly rượu nhé?”
“Không có hứng!”, tôi lên xe, định nổ máy rồi lách người phóng đi.
Viên Khắc Lương lấy tay chặn ngay lỗ khóa, nói: “Nếu cậu tới, tôi có thể tìm một công việc tốt cho cậu đấy”.
“Thật không?”, tôi bán tin bán nghi.
“Đương nhiên là thật rồi”, Viên Khắc Lương nói.
“Được”.
Viên Khắc Lương mừng rỡ, lại nói: “Tới lúc đó, cậu gọi Lâm Ngọc Lam đi cùng nhé, tám giờ tối tôi và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/160632/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.