Edit: Bàn
154.
Dưới sự giúp đỡ của ghi chép trọng điểm của Bách Liên anh tôi và Từ hạng nhất, tôi rốt cuộc đã có thể theo kịp tiến độ học tập của trường cấp 3.
Tôi bỏ công ra mua một cái lịch đặt trên bàn học, hàng ngày học thuộc từ vựng tiếng Anh theo kế hoạch đề ra.
Lúc tan học ở phòng học quá ồn, để có thể đuổi kịp thời gian làm xong bài luyện tập anh tôi đặc biệt giao thêm, tôi không thể không cầm đề ra ngoài, đặt trên lan can hành lang viết.
Hôm nay mây rất dày, nhưng trời cũng không tối lắm.
Chắc là sẽ không mưa.
Tôi vừa mới thử kẻ đường phụ, góc áo đã bị người ta kéo một cái.
Lạ nhỉ.
Hoá ra vẫn có nữ sinh tới hỏi bài tôi.
Tôi học theo dáng vẻ ngày thường của Bách Liên, dùng đốt ngón trỏ đẩy kính một cái, cầm đề của nhỏ nhìn nhìn, sau khi xác định độ khó câu hỏi vẫn nằm trong phạm vi IQ của tôi, giương mắt nhìn về phía nhỏ, nói: "Chờ đến khi tan học tiết 3 tôi sẽ đưa lời giải cho cậu."
Kết quả là, vì nhỏ là người khởi đầu, nên thỉnh thoảng sẽ có người cầm đủ loại bài tập kỳ quái đến hỏi tôi.
Lúc Lâm Tú Chương dẫn những học sinh khác trong hội học sinh đến kiểm tra tình hình vệ sinh, tôi kín đáo nhét mấy câu hỏi tôi không giải được cho cậu ta.
"Hạng nhì khối chắc cũng phải lợi hại lắm nhỉ?" Tôi nói.
Lâm Tú Chương dựa bên bàn tôi, cúi đầu nhìn câu hỏi trên giấy nháp, nói: "Tuy tôi không thông minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thang-em-ke-doc-ac-cua-nhan-vat-chinh/380112/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.