Edit: Bàn
64.
Tôi nghĩ Lâm Tú Chương đã nhìn ra mờ ám giữa tôi và Từ Dập, nhưng mãi cho đến khi bọn tôi rời khỏi rạp chiếu phim, cậu ta cũng không hỏi nửa câu.
65.
Vì hành vi lưu manh của Từ Dập, buổi tối lúc tôi ngồi cạnh Bách Liên đều cảm thấy tinh thần không yên, cả đầu đều nghĩ đến đôi tay khớp xương rõ ràng kia của Từ Dập.
Bách Liên lấy mu bàn tay kề sát trán tôi, cau mày nói: "Em sốt rồi à? Sao mặt đỏ thế?". ngôn tình hoàn
Tôi nói: "Hôm nay học dùng não quá độ, hơi cháy máy."
Hắn không tin lời tôi, không cho tôi làm bài tập nữa, đặc biệt đi tìm một cái nhiệt kế bảo tôi kẹp vào nách.
Ba tôi không phải là cho hắn tiền tiêu vặt một tháng 2000 đấy chứ, nếu không sao hắn phải chăm sóc tôi như vậy.
Lúc đầu tôi tưởng hắn giả vờ cho ba tôi xem, nhưng qua nhiều ngày như vậy rồi, giả vờ không thấy mệt à?
Tôi cứ kẹp không đúng chỗ, nhiệt độ đo ra như kiểu tôi vừa đi ra từ nhà xác. Bách Liên hết cách, không thể không ra giúp tôi chỉnh vị trí nhiệt kế.
Lúc hắn cúi người xuống, khuôn mặt cách tôi rất gần, lần đầu tiên tôi phát hiện ra đằng sau kính mắt viền vàng của hắn có lông mi rất dài, lúc rũ mắt nhìn tôi như vậy, trong mắt hắn như có một dòng sông sóng gợn lăn tăn.
Hơi thở của tôi và hắn quấn quýt lấy nhau, trong một chớp mắt như vậy, tôi cảm thấy hắn đối với tôi còn dịu dàng hơn cả ba mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thang-em-ke-doc-ac-cua-nhan-vat-chinh/380091/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.