28.
Kể từ sau khi ba tôi tái hôn, vận may của tôi liền trượt thẳng tắp không lối về.
Tiết Mỹ thuật, giáo viên dạy vẽ chân dung, nói muốn chọn ra người đẹp trai nhất trong lớp làm người mẫu.
Cho nên giờ tôi ngồi giữa thao trường, mặt không đổi sắc hơi ngửa đầu nhìn mây trắng lơ lửng trên trời.
Có tưởng tượng ra được cảm giác bị một đám người vây quanh quan sát là thế nào không?
Bọn họ còn vừa quan sát vừa đánh giá mặt mũi tôi.
Tôi thì không ngại bị người ta đánh giá mặt mũi tôi, nhưng tôi không chịu nổi người khác nói tôi là mặt tròn như quả táo.
Học sinh tiểu học tập làm văn à? Không biết nói thì đừng có nói, táo nhà mấy người đẹp trai thế này chắc?
Tôi thực sự không nhịn được, mở miệng nói: "Không biết khen thì nói thẳng ra là đẹp là được rồi, hiểu chưa?"
Bọn họ vẽ xong, còn phải để tôi chọn ra một bức thích nhất.
Chọn hơi bị khó đấy, vì cái bọn họ vẽ đều không phải tôi, mà là người vượn Nguyên Mưu đi ra từ hang Bắc Kinh.
Hơn nữa còn có người thực sự vẽ ra một quả táo.
Có điều bức cuối cùng thì vẫn được, là tác phẩm của học sinh khối nghệ thuật lớp tôi.
Giáo viên nói với tôi: "Lý Vọng, thế em đặt tên cho bức tranh này đi."
Tôi thưởng thức bức hoạ này một hồi, trầm tư một chút, nói: "Cứ gọi là 'tuyệt thế đẹp trai' đi."
Ngắn gọn rõ ràng, chỉ rõ chủ đề, đúng là một cái tên hay.
29.
Khi tôi thấy bức vẽ ghi rõ "Tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thang-em-ke-doc-ac-cua-nhan-vat-chinh/380083/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.