Có lẽ vì ba mẹ hắn đều là người kỳ quái, nên đương nhiên hắn lớn lên cũng thành người kỳ quái.
Nhưng nếu nói theo lời Lý Vọng, thì hắn phải được gọi là biến thái.
Tên hắn là Lâm Tú Chương, Tú trong tinh tú, Chương trong ngọc chương, nghe nói tên này là ông nội đặt cho hắn, là muốn bảo hắn làm người như những ngôi sao.
Từ nhỏ hắn đã học giỏi, có thiên phú với đàn violin, còn là bé đẹp trai, nhưng vì mạch não không giống người khác, nên sống mười mấy năm rồi vẫn chưa kết giao được bạn bè tri kỷ gì.
Ba mẹ hắn luôn muốn hắn làm mấy chuyện trâu bò, nên hồi cấp 1 hắn làm lớp trưởng, cấp 2 chủ trì dạ hội của trường, cấp 3 làm hội trưởng hội học sinh. Rất nhiều chuyện đều thuận buồm xuôi gió, có điều sau khi hắn chuyển trường qua đây thì khá xui, vừa hay cùng trường cùng khối với Từ hạng nhất trong truyền thuyết.
Người ta vừa thông minh vừa cố gắng, hắn giãy dụa được hai lần thì lười chẳng muốn tranh, đàng hoàng dừng lại ở vị trí ngàn năm hạng 2.
Rất chán, hắn không quan tâm đến chuyện học tập như Từ Dập, cũng không cảm thấy đây là chuyện phải liều mạng.
Trước đây hắn thi không tốt, ba hắn về sẽ lấy thắt lưng quất hắn, chuyên quất trên lưng, quất được từng vệt đỏ. Hắn không nói ra bên ngoài, người khác cũng không thấy được. Ngôn Tình Sủng
Chẳng sao.
Nếu nhất định phải nói về sở thích...
Hắn thích chụp ảnh, thích những thứ đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thang-em-ke-doc-ac-cua-nhan-vat-chinh/2769252/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.