Tôi chỉ thấy cái mặt nạ quỷ dị kia cười ha hả rồi to lên không ít. Đó hoàn toàn không phải là chiếc mặt nạ chỉ dùng để che mặt. Nó cứ như vậy mà ụp thẳng xuống dưới.
Tôi vội dùng hết hết sức để lôi Trường Sinh sang một bên, nhưng dù làm thế nào cũng không kéo được cậu. Hai mắt cậu nhắm chặt, thân thể nặng như một khối sắt. Tôi dùng hết sức bú sữa nhưng dù đẩy hay kéo cũng không lay động được cậu, chỉ có thể trơ mắt nhìn cái mặt nạ đó cách chúng tôi ngày càng gần.
“Hì! Hì!”
Hai lỗ trống trên mắt của chiếc mặt nạ vừa lúc đối mặt với tôi và Trường Sinh, mà sau khi tôi bị mặt nạ tròng vô thì bỗng nghe thấy bên trong vang lên tiếng cười ha hả.
Lại là quái vật đầu người thân rắn!
Cái mặt nạ này không có bao nhiêu ác ý với tôi mà ngược lại đã cứu tôi vô số lần. Không ngờ lần này lại đến lượt mình bị chiếc mặt nạ hại.
Mặc dù tôi chưa nhìn thấy mặt sau của chiếc mặt nạ này nhưng ít nhất đã nhìn thấy mặt sau của những chiếc mặt nạ khác rồi. Không phải đều là một cái vỏ rỗng sao?
Nhưng cái lỗ rỗng đang vây khốn tôi bây giờ là gì chứ?
Mặt sau của đôi mắt đó còn có không gian sao?
“Đại Hồng!” Tôi đang nghĩ ngợi thì nghe thấy đầu bếp Ngụy ở phía sau giật mình hét lớn: “Không phải cô nói đến cứu Trương Dương và Trường Sinh nha tử sao? Sao lại bắt hai đứa nhóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-nu-quan-tai/3545070/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.