Tôi cảm nhận được sự hối hận trong trái tim của sư phụ, nhưng lại không thể trút bỏ ra được, cuối cùng chỉ có thể chậm rãi ổn định lại tâm tình rối bời, để lại một tiếng than nhẹ trong đáy lòng.
“Nhóc Dương, con lại làm sao vậy?” Sư công ngồi ở phía trước ghế lái phụ, từ kính chiếu hậu nhìn tôi nói: “Có phải sư phụ lại đang làm khó con hay không?”
Tôi bất lực lắc đầu, nhìn chiếc xe phía trước chúng tôi, Đại Hồng vẫn còn trên xe, rốt cuộc cô ấy đến nhân giới làm gì?
Đuổi theo sư phụ? Nhưng hiện tại sư phụ đã chết, linh thể bám vào trên người tôi, mà thân thể của cô ấy đã bị người nào đó chiếm giữ, Đại Hồng không phải nên đuổi theo cơ thể tiếp theo của sư phụ sao?
Sao vẫn còn ở đây nữa?
Hơn nữa giữa Yểm và Đại Hồng dường như cũng có một mối liên hệ không thể nói rõ được, khuôn mặt giống nhau, cùng đến từ Linh giới, rồi lại đối với một người tên là A Lạc có tình cảm không gì so sánh được, chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy chứ!
Nghĩ đến thật sự là rất đau đầu, tôi nghiêng đầu nhìn Trường Sinh đang ở một bên, chuyện về Kiến Mộc và Long Lân phải chờ cậu ấy cùng Nguyên Thần Tịch tỉnh lại mới có thể hỏi được.
Về phần sư phụ, như Trường Sinh đã nói, có thực thi trùng đang ép ông ta vào trong cơ thể, vậy nên ông ta không dám lộn xộn chút nào, chỉ là thỉnh thoảng để cho tôi thương cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-nu-quan-tai/3545029/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.