Tôi liếc nhìn sư công đang ngồi im trên đất không động đậy, nháy mắt với ông ấy, thế mà ông ấy lại dứt khoát giơ tay lên.
Tôi không còn cách nào khác đành nhắm hai mắt lại, chầm chậm giơ hai tay lên rồi quay người lại, đúng lúc nhìn thấy một nhóm người đeo mặt nạ đen cầm súng chĩa về phía chúng tôi.
“Quay lưng lại, nằm lên cái cây ở phía đằng kia!” Người cầm đầu cũng đeo mặt nạ đen, khua khẩu súng trong tay và nói.
Tôi nhìn sang những người bên cạnh, ngay cả Sơn Thần đại nhân cũng sững sờ, tôi đoán ông ấy làm Sơn Thần nhiều năm nhưng chưa từng rơi vào tình cảnh bị nhiều người chĩa súng vào như vậy bao giờ nhỉ?
Tuyết nữ vẫn còn đang cười ha ha, dường như cô bé rất tò mò với mấy cảnh tượng giống trong tivi như này.
Tôi bất lực trố mắt nhìn cô bạn nhỏ, quay người giơ tay rồi nằm bò lên trên cái cây trước mặt, chợt thấy những người khác kể cả Đại Hồng và đầu bếp Ngụy đều vô cùng phối hợp, chỉ có Vương Uyển Nhu ỷ vào việc người khác không nhìn thấy mình mà đứng một bên cười nhạo chúng tôi.
“Xác nhận tình hình!” Người thủ lĩnh vẫn nặng nề quát to một tiếng.
Sau đó một lát, có một người tiến lại kéo chiếc balo của tôi, tôi muốn ngăn anh ta không được đụng vào balo, cái con Âm Long còn đang ở bên hông của tôi, lỡ như người này xuống tay không đúng chỗ rồi bị nó cắn, vậy thì nó vui phải biết, vì vậy tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-nu-quan-tai/3545024/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.