Nhìn Âm Long có thể đã trở thành Hoạt Thi Xà, tôi lập tức bịt kín lại, chỉ có thể dùng sức kéo Đại Hồng cho cô ấy nhanh chóng tỉnh lại, giúp tôi lại ăn hết Hồn Ti trên người Âm Long vậy!
Nhưng Đại Hồng giống như bị nhập định, không để ý tới tôi, tôi lắc vài lần cũng vô dụng, ngược lại là Âm Long bơi càng ngày càng gần, hơn nữa bơi càng ngày càng nhanh.
“Hí!”
Cái đầu óc bí bách này của tôi nhất thời còn không nghĩ tới ra tay như thế nào, Âm Long xà tín liền lao tới, tôi cuống quít liền ngồi xổm xuống dưới, lần này ngay cả ý định kêu Đại Hồng cũng không có.
Tuy nói Âm Long chưa từng ở trước mặt tôi thể hiện uy phong gì nhưng bản lĩnh của nó tôi vẫn biết một chút, để đối phó với nó thì chút công phu ngoại gia và công phu điều khí vừa mới luyện ba năm đều là vô dụng, tôi chỉ đành trực tiếp đi gọi Lệ Cổ.
Ở đáy lòng nó hướng về phía tôi phát ra một tín hiệu thập phần bất đắc dĩ, chậm rãi từ trên tay tôi nổi lên, đưa chính mình giống như Trương Đại Võng, u ám hướng về phía đầu rắn Âm Long bao vây.
Tôi khẩn trương đến mức không chịu nổi nhưng Lệ Cổ nghe nói cũng là nhân vật lợi hại, lúc trước tất cả cổ của Cổ Lâm đã luyện thành một thứ mềm nhũn nằm sấp như vậy nhưng để làm được thì không dễ dàng.
Âm Long bị Lệ Cổ bao lấy, vảy rắn trên thân thoáng cái lại lóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-nu-quan-tai/3544870/chuong-229.html