Sư thúc vừa nghe nói vậy thì vội vàng đi lên, nhét Đại Hồng vào tay tôi: “Con đi theo phía sau ta trông chừng thứ rắc rối này, để ta và cô nàng mập đối phó với đám hoạt thi!”
“Hả?” Cô nàng mập hoảng hốt quay đầu nhìn sư thúc, gần như suy sụp nói: “Vết thương lần trước của tôi còn chưa khỏi!”
Sư thúc không quan tâm đ ến cô ấy, đẩy tôi sang bên cạnh rồi nói với Viên Uy đang ngồi đếm đạn: “Cmn cậu làm cả buổi rồi, không phải cậu khoe khoang là tài lắp súng của mình đứng đầu toàn quân sao?”
“Xong rồi đây!” Viên Uy đặt súng lên vai trầm giọng đáp, bắn một phát đầu tiên vào đầu một nữ hoạt thi gần đó.
Tôi không nghiên cứu về súng đạn nhưng khẩu súng tiểu liên của Viên Uy có vẻ rất uy phong, chỉ một phát súng đã đánh cho con hoạt thi kia phải lui về sau mấy bước, sợi Hồn Ti màu đen trên đầu miễn cưỡng lắm mới dẫn dắt được cơ thể.
“Hì! Hì!” Trọng Đồng Tử tươi cười, cũng không vội vàng mà chỉ chậm rãi đi tới.
Vương Uyển Nhu lập tức đứng dậy, cây trâm trong tay phóng về phía hắn một cách chuẩn xác, nhưng tên Trọng Đồng Tử chỉ cười hì hì với chúng tôi: “Khẩu súng này không tồi “
“Lão Viên, trận pháp này giao cho ông nhé!” Sư thúc hét lớn một tiếng, pháp ấn trong tay tung bay, xông về phía những hoạt thi kia.
Tôi muốn đuổi theo, nhưng cả người mềm nhũn không còn chút sức lực, trong lòng đột nhiên có một cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-nu-quan-tai/3544859/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.