Tôi vừa nghe sư thúc còn biết đến một phái như vậy, trong lòng không vui lắm, lần trước tôi đặc biệt hỏi ông ấy phái cản thi còn có cao nhân không, nếu không tôi quả thực lo cho Âm Long.
Khi đó sư phụ cũng còn ở đây, hai người suy nghĩ nửa ngày, nói thế hệ này của phái cản thi cũng chỉ có chú Cảnh của Tự Phổ, nhưng lúc ông ta ở Cổ động cũng đã xuống suối vàng rồi, người ra tay với tôi có thể là thế hệ nhỏ không biết nặng nhẹ, có điều tin tức bọn họ trở về được thả ra, cũng không ai dám làm chuyện lén lút như vậy nữa.
Nhưng lần này lại chạy ra một người cản thi kỳ quái, còn là Trọng Đồng Tử!
Sư thúc thấy tôi liếc ngang, vội khoát tay áo nói: “Phái bọn họ quá tà tính, không phải rất bất đắc dĩ, người ta muốn cản thi cũng sẽ không tìm bọn họ, cho nên nghèo khó vô cùng, chúng ta còn tưởng rằng bọn họ đã đói chết!”
Tôi thấy sư thúc lại không đứng đắn, ném con cua trong tay về phía ông ấy, bất đắc dĩ nói: “Sư thúc mau nói đi!”
“Ấy! Làm dịu bầu không khí với con một chút mà, xem con sợ tới mức trán nổi cả gân xanh!” Sư thúc vươn tay xoa trán tôi, mới nói tiếp.
Phim điện ảnh về cản thi Tương Tây không biết đã quay bao nhiêu bộ rồi, khi đó tôi muốn tìm hiểu về người cản thi, sư thúc còn cố ý tìm mấy bộ phim cương thi của Lâm Chính Anh cho tôi xem, có điều đều lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-nu-quan-tai/3544845/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.