Tôi nghe thấy tiếng thét chói tai thì vội nhìn về phía bên cạnh mộ phần, chỉ thấy người trong mộ kia vốn đã chết được mấy ngày, hẳn phải là thi thể vừa mới thối rữa thì bây giờ đều biến thành đống xương cốt, mà trong xương còn có hàng ngàn đoạn rễ nhỏ, nhìn số lượng và kích thước thì không khác những sợi rễ mà cây đa thả xuống lắm, từng đám từng đám nằm trong hài cốt, có rất nhiều người không nhìn thấy, rõ ràng là nối vào trong xương.
Chỉ có điều trong đám rễ mơ hồ lộ ra những ống xương người, cho dù không doạ đến người khác, cũng sẽ khiến người ta ghê tởm.
“Con gái ơi!” Mẹ của quả phụ Liễu vừa thấy cảnh tượng này thì gào thét. Nhưng dù sao cũng đã lớn tuổi, gào lớn một tiếng xong, hai mắt trợn ngược rồi ngã xuống.
“Nhanh!” Tôi thấy bà ta như vậy thì không dám cáu giận nữa, vội kéo Trường Sinh chạy nhanh hai bước, tay nhanh chóng dẫn một tấm Định Hồn phù lên trán bà ta.
“Á!” Một người bên cạnh đang muốn đỡ bà ta lại bị lá bùa tôi dẫn qua doạ sợ, lăn sang một bên.
“Bảo người giết một con gà sống, lấy một chén máu gà!” Tôi dùng sức dán tấm Định Hồn phù kia lệ, lại nhanh chóng dính chút nước miếng lên ấn đường của bà lão này, sau đó lấy từ trong balo ra một nắm gạo nếp trộn tro hương, vén áo bà ta lên, áp nó lên ngực bà ta.
“Này! Này! Đang xảy ra chuyện gì đây?” Trưởng thôn thấy lại xảy ra chuyện, rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-nu-quan-tai/3540271/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.