🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trường Sinh vội giữ chặt tôi, nói: “Cô đuổi theo cũng vô dụng, chúng ta căn bản không phải đối thủ của gã, đến bây giờ gã vẫn còn giữ lại hậu chiêu!”



Vừa nghĩ tới rất có thể gã đàn ông không mũi đã làm mù mắt sư phụ, không có bản lĩnh thì thật đúng là không được!



Tôi lập tức nổi giận, lại không cam lòng trừng con đường mòn đen bóng kia.



Xem xét lại mọi chuyện trong đầu một lần, bỗng có gì chợt loé, vội nói với Trường Sinh: “Con đường kia không phải là quỷ đả tường mà gã đàn ông không mũi bày ra!”



“Làm sao cô biết?” Tiểu Ngô vừa mới nhích lại gần, yếu ớt hỏi tôi.



Tôi kéo Tiểu Ngô lại, chỉ vào mũi anh ta, nói: “Lão thợ mộc kia, còn cả mấy người chết kia, có phải đêm hôm trước đều đi qua con đường mòn này, hơn nữa đêm đó đều ra đến đây không?”



“Ừ?” Tiểu Ngô suy nghĩ một chút, nghi ngờ mà gật đầu hỏi: “Đúng thế! Sao lại không nghĩ đến nhỉ?”



Đẩy Tiểu Ngô sang bên cạnh, lòng tôi lập tức đã biết vì sao nghe Tào Quốc Khánh nói lão thợ mộc kia chết lại đáng tiếc ở chỗ nào.



Ông ta nói, thợ mộc có chút bản lĩnh có thể đối phó với đồ vật không an phận, đêm trước mới đi ra khỏi con đường mòn này, kết quả buổi trưa đã chết rồi.



Mà vừa rồi Liễu oa tử lại nói nàng dâu nhà Dương Tiến nghe được lời của nó, nói nó không biết tốt xấu, cho nên mới khiến cô ta buổi sáng bị đụng đầu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-nu-quan-tai/3540269/chuong-117.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tôi là Nữ Quan Tài
Chương 117: Sập mộ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.