Cô cầm chiếc điện thoại nhưng chẳng biết nên để chỗ nào thì Đồng Tuyết chạy tới, hai tay ôm một bộ đồng phục mới toanh nói:
- Đông Đông mở cửa! Đồng Tuyết đây!
- Được.- cô mở cánh cửa ra lấy bộ đồng phục từ tay Đồng Tuyết.
- Cậu cứ thay tớ sẽ đứng đây đợi.- Đồng Tuyết cười nói. Cô im lặng đóng cánh cửa lại....
5 phút sau
Cô đi ra với dáng vẻ sạch sẽ và khô ráo hơn, chiếc điện thoại đã được cô lau khô và bỏ vào túi của mình.
- Bây giờ đi ăn?- Đồng Tuyết đưa ánh mắt đáng yêu nhìn cô, tất nhiên là cô không thất hứa còn 20 phút nữa mà. Cô vui vẻ đáp lại:
- Đi thôi!
Tại căn tin
- Cô ơi cho con 2 suất ăn mì trộn và nước trái cây.- Đồng Tuyết nhìn chăm chú vào menu rồi gọi món.
- Đợi 5 phút nha cháu.- Cô phục vụ ghi chú vào tờ giấy rồi rời đi.
- Đồng Tuyết? Cho tớ hỏi tại sao cậu xinh đẹp quá vậy?- Đông Đông đùa giỡn tay cầm lọn tóc của Đồng Tuyết đưa lên đưa xuống.
- Tớ cũng không biết nữa, tớ chưa bao giờ son phấn khi đi học cả, trừ khi... đi chơi hahaa. Mà cậu bỏ tay ra coi nhột chết đi được.- Đồng Tuyết cười nhột, gạt tay cô ra khỏi tóc mình.
- Ô? Chẳng phải là hoa khôi Đồng Tuyết sao? Đông Đông cô ta lại muốn dụ dỗ nữa đây mà!
- Nữ nhân ghê tởm.
- Không biết điều.
- Đã thấp mà đòi trèo cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-nu-phu-do-thi-sao/2940650/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.