Nãy giờ sau khi trò truyện với Tử Kỳ cô nằm lì trong phòng đến khoảng tối mới chạy xuống lầu.
- Con chạy trốn đi đâu mất hút vậy? Tử Kỳ nó đã về rồi.- Mẹ cô nhìn cô vẻ khó hiểu.
- Con không thích anh ta. Anh ta không phải người tốt đâu mẹ. Với lại....
- Với lại cái gì nói mẹ nghe nào.- Mẹ cô cười nham hiểm.
- Mẹ cũng nói có người đã đính hôn với con?- cô chảy mồ hôi hột nói.
- À à mẹ quên mất. Con thích Ngôn Hy hả?
Bị nói trúng tim đen cô im bặt. Khuôn mặt ửng đỏ cúi xuống.
- Mẹ không hỏi con nữa, mẹ đi ngủ đây.- Dường như bà đã hiểu cô bị làm sao, không nên tra hỏi nhiều quá lỡ tuổi trẻ cứ để tự do.
Khi bóng dáng mẹ đã vào phòng cô mới thở phào.
- Phù! Mẹ thật là..... Ở đây cũng chán quá thôi lên phòng xem có gì không.- Nói rồi cô lên phòng mình. Có ai biết căn phòng cô đang sống không? Nó màu hường, cung quanh cái gì cũng hường lè hường lét. Nào là cái tủ, cái giường, cái máy lạnh,... cô chẳng đếm nổi nhưng có duy nhất một cái nó không có màu hường đó chính là con gấu bông kia, nó màu trắng. Cô nhìn con gấu tò mò bước lại xem, không biết cái này có phải của Đông Đông hay không chỉ có mình con gấu màu trắng. A! Ắt hẳn là có ai tặng nè, kỉ niệm này chắt khó quên với Đông Đông lắm. Bỗng nhiên có trực giác bảo rằng trong hộc tủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-nu-phu-do-thi-sao/2940639/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.