Tôi nằm trên giường giả vờ ngủ nhưng tiềm thức vẫn dựng thẳng lỗ tai lên nghe lén, mặc dù hai người bọn họ đi đến phòng khách nhỏ cạnh bên nhưng không đóng sát cửa. Ngày xưa nơi ấy là phòng bếp sau này được tôi sửa lại thành phòng khách nên vừa vặn sát bên phòng ngủ tôi đang nằm, bọn họ nói chuyện tôi nghe không xót chữ nào. 
Sau này khi tôi cẩn thận ngẫm lại, nếu em gái tôi muốn nói chuyện riêng đã có thể hẹn hắn ra ngoài, cho nên kết luận là: hai người bọn họ cố tình để cho tôi nghe lén. 
Nghe khoảng mười lắm phút, đến khúc Diệp Vô Hạ thuyết phục hắn rằng mọi chuyện đã tiến triển tốt đẹp rồi. 
Trần Đường là con trai của một chủ võ đường, hắn là anh cả, bên dưới còn hai em trai một em gái. Bởi vì mẹ mất sớm nên từ nhỏ hắn tự tay chăm sóc đàn em, còn được cha đào tạo thành nam tử hán, luyện võ từ nhỏ, cho dù đau đớn cách mấy đều âm thầm chịu đựng. Hai mươi mấy năm trôi qua, mỗi ngày đều sống như vậy tạo thành áp lực rất lớn với hắn. Tại sao một mình hắn phải gánh vác tất cả, hắn cũng muốn có người yêu thương đến an ủi hắn, quan tâm hắn… 
Hắn từng quen mấy người bạn gái nhưng không thể sinh ra chút ham muốn nào. Vì vậy hắn tìm đến bác sĩ tâm lý —— em gái tôi. 
Thì ra chân tướng đơn giản như vậy, chỉ cần gặp được em gái tôi thì sẽ một đi không trở lại. 
Từng có một người phụ nữ đã kết hôn nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-nhuoc-cong-vay-thi-sao/199411/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.