Tác giả: DTT_Ryu
Chờ được câu trả lời khẳng định của Thẩm Minh Triết, Dương Nguyệt An lên tiếng nói lại với Phó Hân: "Chị ơi, tụi em đánh bài "Tâm tịnh đời sẽ nở hoa"!".
Phó Hân nãy giờ cúi đầu chơi điện thoại nhưng vẫn để tai nghe cuộc trò chuyện của hai người nên vì sao Dương Nguyệt An và Thẩm Minh Triết lại đánh một bài nghe có vẻ không hợp với bầu không khí như vậy cô đều biết.
Giờ cô đã hiểu vì sao thằng em họ của mình suốt ngày bày ra vẻ mặt nghiêm túc như vậy rồi, cậu mà đi đùa cợt có khi khiến cuộc trò chuyện đi vào ngõ cụt nhanh hơn khi bày ra vẻ mặt lạnh lùng khó ưa như bình thường, đối phương lại là con gái nữa chứ.
Phó Hân: "Ha ha ha!! Tên bài hát thú vị như vậy thì chắc bài hát cũng hay lắm! Nào, hai đứa mau đánh chị nghe đi.". Nói xong Phó Hân còn như vô tình tặng Thẩm Minh Triết một cái nhìn đầy ẩn ý.
Thẩm Minh Triết: "...". Là cậu sai rồi! Cậu không nên vì câu nói quen thuộc "Gì cũng được" mà đắc tội lại Dương Nguyệt An trong khi biết rõ cô bạn cùng bàn này không phải người mềm yếu.
"Được rồi, bắt đầu đi mấy đứa!".
Đàn guitar với trống Cajon có thể coi là một bộ đôi nhạc cụ hoàn hảo, nhưng đặt trong trường hợp này với bài hát này, không hiểu sao Phó Hân thấy có chút buồn cười, có lẽ do màn đối thoại vừa rồi của Dương Nguyệt An và Thẩm Minh Triết đã làm thay đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-nhan-vat-qua-duong/3169131/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.