Tác giả: DTT_Ryu
Không học tập thì thôi, một khi đắm chìm vào thì sẽ cảm thấy thời gian trôi qua nhanh đến bất ngờ.
Tiếng chuông tan học vang lên, sau khi chào giáo viên, mọi người ồ ạt nối đuôi nhau ra ngoài ăn trưa.
Thấy khung cảnh thiếu oxi như vậy, Dương Nguyệt An quyết định đợi một lúc rồi mới xuống căng tin.
Vốn Dương Nguyệt An tính chờ mười phút nhưng mười phút sau Thẩm Minh Triết đang ngồi đọc sách lại gấp sách vở đứng dậy đi ra ngoài nên cô đành chờ thêm mười lăm phút nữa mới xuống.
Trong truyện nguyên chủ chỉ có một suất diễn là được xướng tên khi Thẩm Minh Triết chuyển đến, lúc sau không thấy truyện nhắc gì tới cô ấy nữa nên Dương Nguyệt An theo bản năng vẫn tránh không tiếp xúc nhiều với những nhân vật chủ chốt trong truyện này.
Dù sao cô cũng chỉ là nhân vật qua đường, tiếp xúc nhiều với nhân vật chủ tuyến không khéo còn được ban cho một kết cục của pháo hôi.
Đến căng tin, vẫn còn một số người đang xếp hàng gọi món, không hiểu sao Dương Nguyệt An liếc mắt một phát là nhận được ra người bạn cùng bàn của cô đang xếp gần cuối hàng, chắc do cậu cao nổi bật hơn so với những người khác.
Dương Nguyệt An nhanh chóng đến xếp vào hàng có ít người nhất.
Khi đến lượt mình, cô gọi suất cơm rẻ nhất rồi tìm bàn trống trong góc ngồi ăn.
Thật may vừa lúc có hai học sinh đã ăn xong, họ vừa đứng lên là Dương Nguyệt An lặng lẽ nhanh chân đến chiếm bàn nếu không sẽ không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-nhan-vat-qua-duong/269513/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.