Giữa trưa, ánh nắng gay gắt lướt qua đỉnh núi cao nhất chiếu xuống thung lũng hẹp.
Tiêu Chỉ Dẫn.
Một hoa văn màu đỏ phóng vào cây sồi ở phía xa.
Dịch chuyển theo ý muốn.
Trong phút chốc, Cố Phi Phàm đã đứng vững vàng trên cành cây phân nhánh, bàn tay đặt lên thân cây làm điểm tựa, thu hết địa hình phía trước vào tầm mắt. Bãi sông rất rộng, xung quanh được bao phủ bởi rừng lá kim rậm rạp, những cây thông và cây tùng cao vút đâm thẳng lên bầu trời, dưới ánh nắng toả ra hơi thở giết chóc tàn bạo.
Theo bản đồ, hai người cần phải băng qua thung lũng.
Thung lũng trống hoác, không nơi ẩn núp là một khu vực vô hạn nguy hiểm. Nếu đi đường vòng, sẽ gia tăng rất nhiều bất trắc. Nhưng nếu nhìn nhận chuyện này ở một góc độ khác, chẳng phải đám người Đặc khu 8 tấn công là gãi đúng chỗ ngứa của họ sao?
Cậu có hào quang kim chủ, Ân Thập Thất vừa có hào quang nam chính vừa có đãi ngộ con trai cưng, hai cái hào quang chói sáng thế này mà sợ đánh không lại đám NPC Đặc khu 8?
Trong nguyên tác, nhóm Ân Thập Thất chạm trán với một kẻ rất mạnh của Đặc khu 8 ở giai đoạn sau, cả đội thương vong nặng nề. Với hào quang nam chính, Ân Thập Thất phản đòn vào phút chót, sử dụng ngay chính dị năng của kẻ địch để giết ngược lại.
Thắng thì thắng đó, nhưng thắng chật vật phải biết.
Lần này Cố Phi Phàm xuyên sách dẫn tới hiệu ứng cánh bướm, kỳ sát hạch của Ân Thập Thất nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-nguoi-xuyen-thu-nam-duoc-cot-truyen/1302285/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.